Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2014

Hạ viện Mỹ đòi Washington xét lại quan hệ quân sự với Bắc Kinh

Hạ viện Mỹ đòi Washington xét lại quan hệ quân sự với Bắc Kinh

BizLIVE - Chiều hướng cứng rắn của Mỹ đối với các hành vi quyết đoán của Bắc Kinh tại các vùng biển châu Á-Thái Bình Dương càng lúc càng rõ nét.

Hạ viện Mỹ đòi Washington xét lại quan hệ quân sự với Bắc Kinh
Ủy ban Quân sự Hạ viện Mỹ yêu cầu Lầu năm góc xét lại chính sách "giao lưu" với quân đội Trung Quốc (Wikimedia).
Chiều hướng cứng rắn của Mỹ đối với các hành vi quyết đoán của Bắc Kinh tại các vùng biển châu Á-Thái Bình Dương càng lúc càng rõ nét, RFI cho hay.

Dấu hiệu mới nhất là yêu cầu hôm 10/12/2014 của một dân biểu đầy thế lực, đòi Lầu Năm Góc xét lại chính sách đối thoại quân sự với Trung Quốc.

Theo dân biểu này, lý do là vì chính sách của Washington mang lại cho Bắc Kinh quá nhiều lợi ích, nhưng không thuyết phục được quân đội Trung Quốc chấm dứt các hành động hiếu chiến ở châu Á-Thái Bình Dương.

Trong một bức thư dài ba trang gởi đến Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Chuck Hagel và Thứ trưởng Quốc phòng Robert Work, Dân biểu Đảng Cộng hòa Randy Forbes, Chủ tịch Tiểu ban Hải lực thuộc Ủy ban Quân sự Hạ viện Mỹ đã yêu cầu "xem xét lại chính sách 'giao lưu' hiện hành với quân đội Trung Quốc… trong khuôn khổ một chủ trương rộng lớn hơn (của Lầu Năm Góc) nhằm rà soát lại các mục tiêu an ninh của Mỹ trong khu vực".

Đối với ông Randy Forbes, chủ trương giao lưu để khuyến khích quân đội Trung Quốc hòa hoãn hơn đã mang lại kết quả ngược lại với mong đợi của Mỹ.

"Vào lúc chúng ta tăng cường việc phát triển quan hệ giữa hai quân đội trong hai năm qua, các hành động của quân đội Trung Quốc lại chỉ trở nên hung hãn hơn. (…) Các sự cố liều lĩnh trên biển và trên không đã liên tục xẩy ra và Trung Quốc đã sử dụng nhiều hình thức cưỡng bức mới nhắm vào các láng giềng của họ ở Biển Hoa Đông và Biển Đông", ông viết.

Trang mạng tờ báo Mỹ Washington Free Beacon vào hôm 12/12 đã nêu bật nhiều sự cố đã khiến cho vị chủ tịch Tiểu ban Hải lực của Hạ viện Mỹ phải lên tiếng. Tờ báo đã nhắc lại các hành vi ngày càng hung hăng của Trung Quốc trong việc đòi hỏi chủ quyền lãnh thổ ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương, xây dựng cơ sở trên các đảo đá đang tranh chấp, cho máy bay và tàu quân sự cản mũi phi cơ hay chiến hạm Mỹ trong vùng, những hành vi đã từng bị Lầu Năm Góc mô tả là "nguy hiểm" và "khiêu khích".

Một cách kín đáo hơn, Bắc Kinh cũng lợi dụng giao lưu quân sự để "học lỏm" công nghệ hay kỹ thuật của Mỹ. Tờ Washington Free Beacon đã nêu lên vụ Tướng Trung Quốc Phòng Phong Huy (Fang Fenghui) được mời lên tham quan tàu sân bay USS Ronald Reagan ở San Diego vào tháng năm vừa qua. Ít lâu sau, một đô đốc hải quân Trung Quốc đã về hưu đã xác nhận với thông tấn nhà nước Trung Quốc là Tướng Phòng Phong Huy đã thu thập được các thông tin có giá trị về năng lực của chiếc USS Reagan.

Ngoài ra, vào tháng 11 vừa qua, Trung Quốc đã cho chiến đấu cơ tàng hình đời mới nhất của họ bay thử. Chiếc J-31 của Trung Quốc tuy nhiên đã được cho là sử dụng công nghệ của loại phi cơ Mỹ F-35 mà Quân đội Trung Quốc bị tình nghi là đã đánh cắp được thông qua các cuộc tấn công tin học nhắm vào một nhà thầu phụ của tập đoàn chế tạo máy bay Lockheed Martin của Mỹ.

Theo giới quan sát, thái độ nghi ngại Trung Quốc của Dân Biểu Mỹ Randy Forbes không phải là cá biệt, mà phản ánh một phản ứng chung của dư luận Mỹ trước những hành vi thái quá của Trung Quốc, không chỉ đối với Hoa Kỳ, mà cả đối với các láng giềng của Trung Quốc.

Mới đây, trong một động thái hiếm hoi, Hạ viện Mỹ ngày 3/12 vừa qua, đã thông qua Nghị quyết H. Res-714 lên án các hành vi cưỡng chế hoặc sử dụng vũ lực để ngăn cản việc thực thi quyền tự do sử dụng vùng biển hay không phận quốc tế trên các vùng Biển Đông và Biển Hoa Đông, mà tác giả là Trung Quốc.
TRỌNG NGHĨA

Thêm bài học cảnh giác trước Trung Quốc

Thêm bài học cảnh giác trước Trung Quốc

Xin giới thiệu bài viết “Tadjikistan dưới cái bóng của Trung Quốc” đăng trên “Russkaia Planeta” ngày 08/12/2014 để cùng suy ngẫm. 

Nước cộng hòa Trung Á thân Nga nhất đã biến thành nước bị Trung Quốc chi phối kinh tế như thế nào?
Sau khi Liên Xô tan rã, trong nhiều năm liền Tadjikstan (còn có các cách gọi khác là Tajikistan, Tadzhikistan) được coi là nước cộng hòa Trung Á thân Nga nhất. Nhưng đến cuối thập kỷ đầu của thế kỷ XXI những thực tiễn kinh tế mới đã biến nước này thành một khu vực ngoại vi của Trung Quốc và là cái máy bơm tiền từ Nga sang Trung Quốc.
Trung Quốc quay trở lại Trung Á
Bản đồ Tadjikistan (Wikipedia)
Bản đồ Tadjikistan (Wikipedia)
Cuối thế kỷ thứ XIX, dãy Pamir là khu vực xung đột lợi ích của bốn quốc gia – ba đế quốc và một vương quốc (Nga, Anh, Trung Quốc và Afganistan). Sau một quá trình lịch sử, nước Tajikistan với đường biên giới như hiện nay được thành lập.
Vào cuối thế kỷ XVIII, Nhà Thanh ở Trung Quốc đang ở giai đoạn cực thịnh và có yêu sách lãnh thổ đối với toàn bộ lãnh thổ vùng Trung Á. Nhưng sau đó, gần như đến tận cuối thế kỷ XX, Trung Quốc luôn ở trong tình trạng khủng hoảng kéo dài. Nước này không có một ảnh hưởng đáng kể nào đến các nước Cộng hòa Trung Á cho đến khi Liên Xô tan rã. Tadjikistan cũng không phải là trường hợp ngoại lệ.
Quan chức cao cấp nhất của một nước Trung Hoa mới xuất hiện lần đầu tiên trên lãnh thổ Tadjikistan (lúc đó còn là Nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô Viết Tadjikistan ) là Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tại Liên Xô Iui Hunlian. Ông này đã có chuyến thăm làm quen tại Dushanbe (Thủ đô Tadjikistan) vào ngày 18/6/1991. Vào thời gian đó, tờ báo quan trọng nhất của Nước Cộng hòa này là “ Communist Tadjikistan” (Người Đảng viên cộng sản Tadjikistan) đã rất hồ hởi đưa tin về chuyến thăm này.
Chỉ sau đó mấy tháng, cuối tháng 12/1991 thì Liên Xô đã biến mất trên bản đồ thế giới. Ngay ngày 04/01/1992, Trung Quốc là một trong những nước đầu tiên công nhận độc lập của Tadjikistan và thiết lập quan hệ ngoại giao với nước này. Đại sứ quán Trung Quốc mở cửa tại Dushanbe ngày 13/3 ngay trong năm đó.
Vào thời gian đó, Tadjikistan không quan tâm lắm đến các quan hệ quốc tế bởi vì đang có nội chiến – theo các số liệu khiêm tốn nhất thì đã có hàng chục nghìn người thiệt mạng. Đại sứ quán Tadjikistan chỉ mở cửa trở lại tại Bắc Kinh 5 năm sau đó – vào ngày 7/4/1997.
Cựu chủ tịch Nông trang mang tên Lê Nin Emomali Rakhmonov (chính là E.Rakhmon hiện nay như đã nói ở trên),- một trong những người chiến thắng trong cuộc nội chiến trở thành người đứng đầu nhà nước chính thức vào cuối năm 1992.
Trong 10 năm sau đó, tuy tổng thống Rakhmonov tìm mọi cách để thể hiện định hướng thân Nga của mình, nhưng chuyến thăm nước ngoài đầu tiên của ông ta với tư cách là người đứng đầu quốc gia lại là chuyến thăm Trung Quốc vào tháng 3/1993 (mãi đến tháng 8 năm đó, Rakhmonov mới có cuộc gặp đầu tiên với tổng thống Nga B.Elsin).
Tại Bắc Kinh , người đứng đầu Tadjikistan được những quan chức cao cấp nhất của nhà nước và Đảng CS Trung Quốc đón tiếp. Cũng chính trong chuyến thăm này, Rakhmonov đã ký vào một tuyên bố chung theo “ đề nghị” của giới lãnh đạo Trung Quốc, trong đó có điều khoản là Tadjikistan và Trung Quốc sẽ: “tiếp tục thảo luận các vấn đề biên giới còn tồn tại”.
Đằng sau những vỏ bọc từ ngữ theo khuôn mẫu ngoại giao này là một thực tế - những yêu sách lãnh thổ cũ của Trung Quốc đối với Liên Xô (cũ) vẫn không hề thay đổi.
Những con đường núi tại Tajikistan, 1982.Ảnh: Ratushenko,1982/RIA Novosti
Những con đường núi tại Tajikistan, 1982.Ảnh: Ratushenko,1982/RIA Novosti
Trung Quốc, như đã biết, hành động không hấp tấp – nước này thiết lập mối quan hệ với Tadjikistan một cách thận trọng, từng bước một nhưng rất chắc và kiên trì . Để khởi đầu , Bắc Kinh cần một tuyến giao thông vững chắc nối Trung Quốc với Tadjikistan. Biên giới giữa hai nước đi qua những khu vực núi cao của dãy Pamir, nơi mà trước đây chỉ có những nhóm người chăn thả súc vật sinh sống.
Tháng 12/1996, hai nước ký một thỏa thuận về việc mở một cửa khẩu thương mại tạm thời “Kulma” trên biên giới Tadjikistan và Trung Quốc. Đồng thời Trung Quốc bắt đầu triển khai xây dựng một tuyến đường lớn trên lãnh thổ của mình để có thể triển khai tiếp một tuyến đường ô tô hiện đại trên núi cao đến biên giới với Tadjikistan. Để xây dựng tuyến đường xuyên núi này, Trung Quốc mất gần 8 năm.
Về quan hệ kinh tế: Trong suốt những năm 90, Trung Quốc chỉ cung cấp khoản tín dụng trị giá 10 triệu đô la Mỹ và một lô hàng cứu trợ nhân đạo trị giá 200.000 đôla- một con số trên là quá ít ỏi, gần như chỉ mang tính chất tượng trưng đối với các mối quan hệ quốc tế. Không chỉ thế, các khoản tín dụng của Trung Quốc được cấp với điều kiện bắt buộc là Tadjikistan phải mua hàng của nước này .
Sự tham gia trực tiếp của Trung Quốc vào kinh tế Tajikistan trong những năm 90 cũng rất hạn chế và chỉ dừng lại ở việc thành lập một số xí nghiệp liên doanh chế biến bông và cải tạo nhà máy thuốc lá ở Dushanbe.
Còn Dushanbe trong những năm đó, mặc dù thề sống thề chết về tình hữu nghị của mình với nước Nga, nhưng trên thực tế đã coi Trung Quốc là đối tác nước ngoài quan trọng nhất. Đại sứ đầu tiên của Tadjikistan tại Trung Quốc là cựu Bí thư Thành ủy Dushanbe cuối cùng D.Karimov – ông này trong thời kỳ nội chiến là Thủ tướng chính phủ Tadjikistan.
Đến năm 2000, Tổng thống Tadjikistan đã có 12 cuộc gặp thượng đỉnh với Tổng bí thư ĐCS Trung Quốc Giang Trạch Dân- nhiều hơn nhiều so với các cuộc gặp với những nhà lãnh đạo các nước khác, kể cả Nga. Kết quả của các cuộc gặp đó là hàng chục thỏa thuận Tadjikistan- Trung Quốc về tất cả các lĩnh vực hợp tác giữa hai nước, kể cả các thỏa thuận về “ điều chỉnh đường biên giới” Tadjikistan lúc nào cũng có lợi cho phía Trung Quốc.
Năm 1999, lần đầu tiên Dushanbe chấp nhận cắt 200 km2 đất tại thung lũng sông Markans ở khu vực ngã ba biên giới Trung Quốc- Tajikistan và Kirgistan cho Thiên triều. Đúng một năm sau đó, khi việc bàn giao phần lãnh thổ nói trên đã hoàn tất, Tổng bí thư ĐCS Trung Quốc Giang Trạch Dân thăm Dushanbe – đây là chuyến thăm đầu tiên của người đứng đầu Trung Quốc đến Tadjikistan.
Trong thông điệp chính thức gửi Rakhmonov trước chuyến thăm, nhà lãnh đạo Trung Quốc khuyên: “ tập trung mọi nỗ lực chung để đưa quan hệ giữa hai nước chúng ta lên một tầm cao mới về chất trong thế kỷ mới…”
Người Tajikistan mặc quần áo Trung Quốc
Tháng 5/2002, tổng thống Rakhmonov lại đến Bắc Kinh để kỷ niệm trọng thể 10 năm thiết lập quan hệ ngoại giao giữa Tadjikistan và Trung Quốc. Để “lập thành tích” chào mừng ngày lễ trọng, hai bên đã ký thêm một hiệp định: “Về phân định biên giới và giải quyết các tranh chấp lãnh thổ”, - theo hiệp định này Tadjikistan đồng ý “bàn giao” thêm cho Trung Quốc 1.000 km2 nữa trên dãy Pamir.
Mùa thu hoạch bông ở Tajikistan. 1985.Ảnh :Ratushenko/RIA Novosti
Mùa thu hoạch bông ở Tajikistan. 1985.Ảnh :Ratushenko/RIA Novosti
So với Trung Quốc thì Tadjikistan là một nước nhỏ- dân số chỉ bằng 1/200 của Trung Quốc (con số của tác giả - theo số liệu của Ngân hàng thế giới năm 2013 thì dân số nước này là 8.208.000 -ND).
Chính vì vậy mà quy mô trợ giúp kinh tế của Trung Quốc cho Tadjikistan cũng chỉ ở mức rất khiêm tốn. Đê trả công cho lần nhượng bộ lãnh thổ đầu tiên, Giang Trạch Dân trong năm 2000 đã quyết định dành cho Tadjikistan một khoản viện trợ khoảng hơn 3 triệu đôla một chút.
Năm 2004, Bộ quốc phòng hai nước ký một thỏa thuận về việc Trung Quốc dành cho Tajikistan một khoản viện trợ quân sự không hoàn lại trị giá 8 triệu nhân dân tệ (khoảng hơn 1 triệu đô la). Để so sánh, xin dẫn số liệu sau đây – vào năm đó 01 chiếc tăng T-90 có giá cũng khoảng 1 triệu đôla.
Hợp tác trong lĩnh vực quân sự giữa Tajikistan và Trung Quốc tuy không khoa trương nhưng phát triển nhanh. Lãnh đạo hai nước có những mối quan tâm giống nhau trong đấu tranh chống chủ nghĩa Hồi giáo cực đoan.
Ngay từ năm 1994, Trung Quốc đã huấn luyện một số nhóm nhỏ sỹ quan Tadjikistan về các hoạt động chống du kích. Còn từ đầu thế kỷ XXI , hai bên thường xuyên tiến hành các cuộc tập trận chung tại khu vực các núi gần Afganistan. Các cuộc tập trận như vậy thường được tiến hành dưới danh nghĩa là “các cuộc tập trận chống ma túy”.
Ngoài việc “nắn chỉnh” lại đường biên giới có lợi cho Trung Quốc, Bắc Kinh và Dushanbe vào năm 2002 đã nhất trí đẩy nhanh tốc độ xây dựng đường ô tô qua đèo Kulma để kết nối Trung Quốc với Tadjikistan.
Trong suốt những năm 90 Tadjikistan hầu như không mua gì của Trung Quốc. Có 3 lý do: Thứ nhất, tại nước cộng hòa nghèo và đang lún sâu vào nội chiến này dân chúng không có tiền.
Thứ hai, mặc dù đã được phép buôn bán qua biên giới nhưng không có các tuyến đường hiện đại nối hai nước. Thứ ba, nền kinh tế của chính Trung Quốc và khu vực tiếp giáp với Tadjikistan là Khu tự trị Tân Cương- Duy Ngô Nhĩ kinh tể cũng chỉ mới bắt đầu phát triển.
Trong những năm đó, mặt hàng xuất khẩu chủ yếu của Tadjikistan vào Trung Quốc là những nguyên liệu chiến lược – bông và nhôm, - nhôm được sản xuất tại nhà máy có từ thời Xô Viết ở Tursunhad. Cán cân thương mại nghiêng về phíaTadjikistan.
Sang đầu thế kỷ XXI, tình hình đã thay đổi một cách căn bản. Theo các số liệu thống kê thì trong giai đoạn 1999-2004, kim ngạch xuất khẩu từ Tadjikistan vào Trung Quốc tăng gấp hai lần, còn nhập khẩu từ Trung Quốc tăng tới 22 lần.
Theo số liệu của Cơ quan hải quan Tadjikistan thì trong năm 2004, Tadjikistan đã nhập khẩu từ Trung Quốc hơn 1,5 triệu đô la cho chỉ riêng cho mặt hàng vải. Đến hết năm 2004, nhập siêu của Tadjikistan từ Trung Quốc là hơn 50 triệu đôla- đây là một con số rất ấn tượng đối với một nền kinh tế nhỏ như Tadjikistan.
Sự bành trướng kinh tế ồ ạt của Trung Quốc vào Tadjikistan bắt đầu chính từ năm 2004, khi người Trung Quốc hoàn thành việc xây dựng con đường ở khu vực đèo Kulma. Tuyến đường ô tô hiện đại, có nơi chạy trên độ cao 4.000 m so với mực nước biển, đã làm đơn giản hóa đáng kể các mối quan hệ kinh tế- chi phí vận tải giữa hai nước giảm gần 3 lần.
Tadjikistan là nước vẫn duy trì được mô hình “Tadjikpotrbsoiuz” (Liên minh các hợp tác xã tiêu thụ- kiểu như liên minh các hợp tác xã mua bán của Việt Nam thời bao cấp –ND) từ thời Xô Viết, họat động theo phương thức là một xí nghiệp thương mại thống nhất quản lý hàng nghìn cửa hàng và các chợ trong toàn quốc.
Năm 2005, ngay sau khi thông xe tuyến đường ô tô nối với Trung Quốc, “Tadjikpotrbsoiuz” đã ký với Trung Quốc một hợp đồng có giá trị kỷ lục đối với Tadjikistan – hơn 1 tỷ đô la
Theo hợp đồng này, “Tadjikpotrbsoiuz” cam kết trong vòng 10 năm phải mua của các xí nghiệp tại Tân Cương quần áo, hàng tiêu dùng, sản phẩm nông nghiệp, vật liệu xây dựng, máy móc và các mặt hàng khác. Để đổi lại, phía Trung Quốc cam kết xây dựng tại Tadjikistan các xí nghiệp chế biến và cơ sở hạ tầng mới cho các cửa hàng và các chợ.
Việc mở ra tuyến giao thông thuận lợi và tương đối rẻ tiền giữa Trung Quốc và Tajikistan đã làm bùng nổ hiện tượng “buôn bán con thoi” (kiểu như các cửu vạn vận chuyển hàng qua biên giới như ở ta).
Số lượng người làm việc trong “ ngành” này – tức là kiếm tiền bằng việc “đánh” hàng nhập từ Trung Quốc – theo đáng giá sơ bộ là vào khoảng 70.000 người, tức gần 1 % dân số Tadjikistan.
Nhà máy sản xuất nhôm ở Tajikistan,1996. Ảnh: Ratushenko /RIA Novosti
Nhà máy sản xuất nhôm ở Tajikistan,1996. Ảnh: Ratushenko /RIA Novosti
Ngay trong năm 2008, theo số liệu thống kê của chính Tadjikistan thì có tới 96% quần áo và đồ điện sinh hoạt bán trên lãnh thổ Tadjikistan có nhãn hiệu “Made in China”. Từ năm 2002 đến 2009, kim ngạch thương mại giữa hai nước tăng 100 lần, chủ yếu từ việc nhập khẩu hàng hóa từ Trung Quốc.
Thậm chí đến cả bột mì, trước đây chủ yếu nhập từ Nga và Kazakhstan, cũng không chịu nổi sự cạnh tranh và phải nhường thị phần cho bột mì Trung Quốc tại nhiều khu vực ở phía đông Tadjikistan.
Đầu tư đổi lấy nguồn tài nguyên thiên nhiên
Đến năm 2005, Nga đã tái cơ cấu lại nợ - trên thực tế là xóa cho Tadjikistan một khoản nợ đáng kể để đổi lấy việc bố trí căn cứ quân sự số 201 và tổ hợp giám sát vũ trụ “Nurek”. Đồng thời Quỹ tiền tệ quốc tế cũng xóa cho nước này phần lớn khoản nợ vay từ những năm 90.
Tadjikistan, tuy đã trút được phần lớn gánh nặng nợ nước ngoài nhưng vẫn là một nước nghèo và buộc phải tìm nguồn tín dụng mới – Cả Nga lẫn các cơ cấu tài chính quốc tế đều chưa vội vàng cho Tadjikistan vay tiếp các khoản mới.
Vào thời điểm đó, Trung Quốc không những đã xây dựng xong cơ sở hạ tầng giao thông cần thiết kết nối nước này với Tadjikistan, mà còn có đủ thời gian và cơ sở để khẳng định là chế độ của Tổng thống Rakhmanov sẽ đứng vững và sẽ tồn tại lâu dài.
Nếu như trước kia Trung Quốc rất thận trọng và chỉ hạn chế ở các khoản cho vay tín dụng không lớn, thì sau năm 2005 Bắc Kinh đã trở thành nguồn cung cấp khoản cho vay chủ yếu cho Dushanbe.
Ngay từ năm 2006, Trung Quốc cấp cho nước láng giềng Tadjikistan 3 khoản tín dụng lớn đầu tiên với tổng giá trị hơn 600 triệu đô la. Đến năm 2012, nợ Trung Quốc đã chiếm 41 % tổng số nợ nước ngoài của Tadjikistan.
Nhìn bên ngoài, Trung Quốc cung cấp tín dụng cho Tadjikistan mà không kèm theo bất cứ điều kiện chính trị nào. Giới lãnh đạo Tadjikistan chính vì thế mà rất hồ hởi nhận các khoản vay từ Trung Quốc, nhất là trong bối cảnh mà nếu vay từ IMF – thường là bao giờ cũng đi kèm với các điều kiện ngặt nghèo lẫn các tuyên bố (không khác gì chỉ trích) kiểu “ nước này cần phải làm sâu sắc thêm tiến trình dân chủ”.
Nhưng trên thực tế, các khoản tín dụng của Trung Quốc chủ yếu chỉ dành cho các dự án phục vụ các lợi ích chiến lược của Trung Quốc.
Những dẫn chứng được dẫn ra ngay sau đây: phần lớn các khoản tiền cho vay được dùng để xây dựng và cải tạo các tuyến đường bộ và các tuyến giao thông khác nối các thành phố và khu vực chủ yếu của Tadjikistan với tuyến đường ô tô về Trung Quốc như đã nói ở trên.
Những tuyến đường, đường ngầm và tuyến dây tải điện đã trói chặt nền kinh tế Tadjikistan với nền kinh tế Trung Quốc. Không những thế, một trong điều kiện chủ yếu để cho vay là việc xây dựng phải do chính các công ty ( nhà thầu) Trung Quốc đảm nhiệm.
Sự gia tăng mức độ phụ thuộc về kinh tế, tài chính vào Trung Quốc tất yếu sẽ dẫn đến việc điều chỉnh lại đường biên giới của Tadjikistan. Tháng 1/2011, Quốc hội Tadjikistan đã biểu quyết thông qua nghị quyết “cắt” cho Trung Quốc hơn 1.000 km2 ở khu vực dãy núi Sarykolsk ở phía Đông Pamir. Ngay trong tháng 11 năm đó, khu vực lãnh thổ nói trên đã thuộc quyền tài phán của Trung Quốc.
Tháng 5/2013, trên các phương tiện đại chúng xuất hiện các thông tin mâu thuẫn nhau về việc Trung Quốc đã đơn phương đưa quân chiếm một số khu vực đang tranh chấp ở trên dãy Pamir.
Cũng xuất hiện các tin đồn là Tadjikistan đã điều tới đây các đơn vị quân đội và các phương tiện quân sự dưới danh nghĩa tổ chức tập trận. Tuy nhiên, cả hai nước đã công khai bác bỏ các thông tin nói trên. Ai trên thực tế kiểm soát các khu vực núi cao khó tiếp cận nói trên- đây vẫn là một câu hỏi còn bỏ ngỏ cho đến tận bây giờ.
Chỉ biết rằng sự phụ thuộc này càng lớn về kinh tế của Tadjikistan vào Trung Quốc đã không cho phép Dushanbe công khai lên tiếng phản đối Bắc Kinh, thậm chí cả trong trường hợp xuất hiện những phức tạp thực sự trong quan hệ giữa hai quốc gia.
Đầu tư trực tiếp của Trung Quốc vào Tadjikistan cho đến nay vẫn rất nhỏ giọt, thấp hơn các khoản mà Trung Quốc cho vay đến hàng chục lần. Các nhà đầu tư và cung cấp tín dụng từ Trung Quốc thường cố tránh đầu tư vào các xí nghiệp sản xuất và chế biến của Tajikistan, nếu như chúng có tiềm năng cạnh tranh với công nghiệp Trung Quốc.
Nhìn tổng thể, các nhà đầu tư Trung Quốc chỉ quan râm đến lĩnh vực khai khoáng của Tajikistan. Xí nghiệp khai thác vàng duy nhất của nước cộng hòa này “ Tadjikistanski zolotorudnyi combinat” (Liên hợp khai thác vàng Tadjikistan) đã bị công ty khai thác vàng lớn nhất Trung Quốc là Zijin Mining Group Ltd mua lại vào năm 2007.
Mỏ chì và kẽm lớn nhất tại Trung Á là mỏ Altyn-Topkan của Tadjikistan trên khu vực biên giới với Uzbekistan – cũng đã thuộc về Công ty khai thác mỏ Trung Quốc.
Trong căn cứ quân sự số 201 trên lãnh thổ Tadjikistan,2008.Ảnh:X.Gunheev/RIA Novosti
Trong căn cứ quân sự số 201 trên lãnh thổ Tadjikistan,2008.Ảnh:X.Gunheev/RIA Novosti
Trong những năm gần đây, quan hệ kinh tế Tadjikistan với Trung Quốc được thực hiện đúng theo mô hình đã được chính đại sứ Tadjikistan tại Trung Quốc Rashid Alimov công khai thừa nhận: “đầu tư đối lấy nguồn tài nguyên thiên nhiên”.
Một ví dụ điển hình của mô hình này là việc Tập đoàn “Tebian Electric Apparatus ” của Trung Quốc xây dựng nhà máy điện ở Dushanbe để đổi lấy quyền khai thác khoáng sản tại khu vực Ainhin thuộc Tỉnh Sogdi ở phía bắc Tadjikistan. Trung Quốc khai thác ở khu vực này than đá, antimon và các kim loại quý khác.
Khu vực này là nơi tập trung tới 10% trữ lượng antimon trên thế giới – một loại nguyên liệu không thể thiếu đối ngành công nghiệp kỹ thuật điện hiện đại. Tập đoàn “Tebian Electric Apparatus” cũng chính là một trong những tập đoàn sản xuất các mặt hàng điện tử lớn nhất Trung Quốc.
Máy bơm tiền từ Nga vào Trung Quốc
Để đổi lấy các mặt hàng công nghiệp từ Trung Quốc tất cả các chủng loại, Tadjikistan chỉ thể cung cấp chủ yếu là nhôm, bông và các khoáng sản khác. Trong khi đó thì Trung Quốc từ lâu đã giữ vai trò quyết định trong cả công nghiệp chế biến bông vải cũng như công nghiệp khai thác khoáng sản của Tadjikisan.
Không dừng lại ở đó, Trung Quốc không ngừng “lấn sân” trong cả những lĩnh vực vốn vẫn do Nga kiểm soát. Như năm 2008, Trung Quốc “nẫng tay trên ” của “Rusal” các hợp đồng xây dựng ở Tadjikistan 2 nhà máy sản xuất nhôm frolua và criolit- những sản phẩm thiết yếu đối công nghiệp sản xuất nhôm.
Với 2 hợp đồng này, Trung Quốc có thể gián tiếp tác động đến hoạt động của nhà máy nhôm Tadjikistan- nhà máy xuất khẩu chủ yếu của nước này và là nhà sản xuất nhôm lớn ở Châu Á.
Trong năm 2013, xuất khẩu của Tadjikistan vào Trung Quốc chỉ có trị giá 90 triệu đô la, trong khi nhập khẩu 400 triệu đôla . Để bù đắp thâm hụt thương mại thì Tadjikistan, nói chính xác hơn là người dân Tadjikistan buộc phải tìm kiếm các nguồn thu nhập từ nước ngoài.
Chính Trung Quốc, nói một cách nhẹ nhàng là không quá thiếu hụt lao động. Những nước Cộng hòa Trung Á thuộc Liên Xô cũ quanh Tadjikistan, vì nhiều lý do cũng không thể cung cấp việc làm lẫn thu nhập cho người Tadjikistan. Trong những điều kiện như vậy, nguồn thu đến từ nước Nga.
Ngay từ đầu thế kỷ XXI, số lượng công dân Tadjikistan, làm việc hợp pháp và bất hợp pháp tại Nga là vào khoảng từ 450.000 đến 650.000 người.
Từ đó đến nay, theo số liệu thống kê của Ngân hàng thế giới thì Tadjikistan là một trong những nước dẫn đầu thế giới về tỷ lệ kiều hối do người lao động từ nước ngoài chuyển về trong trong GDP. Trong các năm 2008-2010, thu nhập của các “cửu vạn” Tadjikistan gửi về chiếm khoảng 35 đến 49% GDP của Tadjikistan.
Ít nhất 2/3 số tiền người Tadjikistan làm việc ở nước ngoài chuyển nước về là từ những người lao động ở Nga. Tại Nga, số lượng người lao động Tadjikistan chỉ ít hơn người Uzbekistan- công dân của nước Cộng hòa Trung Á đông dân nhất thuộc Liên Xô cũ (30,24 triệu người –số liệu năm 2013 của Ngân hàng thế giới-ND).
Theo số liệu của Ngân hàng trung ương Nga, tổng số tiền chuyển từ Nga về Tadjikistan trong năm 2013 là hơn 4 tỷ đô la (số tiền chuyển ngược lại từ Tad jikistan vào Nga vào khoảng nửa tỷ đô la).
Con số thống kê nói trên cho thấy một điều là nguồn bù đắp khoảng thâm hụt hơn 300 triệu đôla trong thương mại của Tadjikistan với Trung Quốc lại chính là từ nước Nga.
Nhưng người lao động Tadjikistan kiếm tiền tại Nga (đóng góp tới 1/3 GDP của nước này) và số tiền kiếm được đó lại chi tiêu ở Tadjikistan, nơi mà 90% các loại hàng công nghiệp và các mặt hàng thiết yếu đều có nguồn gốc Trung Quốc.
Cái “máy bơm này” đã hoạt động thành công tại Nga gần hai thập kỷ ,- vừa đảm bảo lợi nhuận cho các chủ lao động ở Nga vì sử dụng nguồn nhân công giá rẻ, vừa đảm bảo cho những người lao động Tadjikistan một mức sống có thể chấp nhận được bằng cách dùng khoản thu nhập đó từ Nga mua các mặt hàng giá rẻ của Trung Quốc, nhưng mặt khác cái “máy bơm”đó đã cung cấp cho ngành công nghiệp đang phát triển của Trung Quốc một nguồn thu nhập bổ sung đáng kể để lại đầu tư ra nước ngoài.
Những gì đang diễn ra hiện nay cho thấy trong tương lai ngắn hạn, mô hình kinh tế trên sẽ không có gì thay đổi .
  • Lê Hùng

Loạt tàu chiến TQ ‘vờn' đảo Nhật

Thế giới 24h: Loạt tàu chiến TQ ‘vờn' đảo Nhật



Ngày 13/12, văn phòng Hội đồng Tham mưu liên quân thuộc Bộ Quốc phòng Nhật Bản cho biết một ngày trước đó, một loạt tàu chiến của Trung Quốc đã đi xuyên vùng biển nhưng không đi vào lãnh hải của Nhật.
thế giới 24h
Theo hãng tin Kyodo, 6 tàu khu trục tên lửa của Trung Quốc đã đi từ Thái Bình Dương qua vùng biển giữa đảo chính của Okinawa và quần đảo Miyako tại phía Tây Nam Nhật Bản để tiến vào Biển Hoa Đông.
Các tàu trên được cho là đang tham gia tập trận hải quân của Trung Quốc ở Thái Bình Dương.
Các tàu chiến này bao gồm: tàu Trịnh Châu (Zhengzhou) 151, Thái Châu (Taizhou) 138, Chu San (Zhoushan) 529, Ích Dương (Yiyang) 548, Thiên Đảo Hồ (Qiandao Hu) 886 và Bắc Cực Tinh (Beijixing) 851.
Sáu tàu này diễn tập đổ bộ và cất cánh cho trực thăng cũng như tiếp tế ngoài khơi tại phía Tây Thái Bình Dương.
Trước đó vài ngày, lực lượng chức năng cũng phát hiện máy bay quân sự Trung Quốc bay trên vùng biển gần Nhật Bản.
Kể từ sau khi Nhật quyết định quốc hữu hóa các đảo đá thuộc quần đảo Senkaku/Điếu Ngư, Trung Quốc thường xuyên cử tàu hiện diện tại vùng biển Hoa Đông.

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

Trung Quốc và giấc mộng bá vương trên Internet

Trung Quốc và giấc mộng bá vương trên Internet


Trung Quốc đang mải mê với tham vọng thống trị của mình. Không chỉ dừng lại ở những hành động hung hăng ngoài thực địa, quốc gia này cũng đang tận dụng triệt để Internet, tích cực theo đuổi các hoạt động gián điệp mạng vốn được đánh giá là “rủi ro thấp mà sinh lợi cao” nhằm thực hiện tham vọng chuyển mình thành cường quốc kinh tế – quân sự hàng đầu thế giới, đồng thời thống trị không gian mạng và kiểm soát toàn bộ không gian vũ trụ của quốc gia này.
Hiện thực hóa “mộng vàng” bằng các chiến binh mạng Trung Quốc sở hữu một đội quân chiến binh mạng hùng hậu với các nhiệm vụ tác chiến riêng biệt, từ các đội quân mạng thuộc Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA), đến các nhóm tin tặc được chính phủ chống lưng. Các đội quân này có nhiệm vụ tấn công, xâm nhập vào các hệ thống mạng các nước để tìm kiếm các thông tin tình báo về kinh tế, chính trị, xã hội…và mang về cho chính phủ.
Trung Quốc đang tận dụng triệt để Internet, tích cực theo đuổi các hoạt động tấn công, gián điệp mạng
Quân đội Trung Quốc nổi tiếng với Căn cứ An ninh Thông tin (Information Security Base), đơn vị độc lập đảm nhiệm giải quyết các nguy cơ chiến tranh mạng và bảo vệ an ninh thông tin; Đội quân Xanh PLA (PLA Blue Army) chuyên ngăn chặn các cuộc tấn công an ninh mạng từ bên ngoài và Tổng cục 3 chuyên trách các hoạt động quân sự trên không mạng.
Trong đó, Đơn vị 61398 và Đơn vị 61486 là hai đơn vị tin tặc quân đội thuộc Tổng cục 3, được các hãng bảo mật Mỹ phát hiện trong những năm gần đây. Hai nhóm tin tặc này chuyên tiến hành các hoạt động thu thập tình báo nhằm vào ngành công nghiệp vệ tinh, hàng không vũ trụ, truyền thông cũng như các cơ quan Chính phủ Mỹ và các nước Châu Âu.
Ngoài ra, giới bảo mật mới đây cũng phát hiện nhóm tin tặc do Chính phủ Trung Quốc chống lưng Axiom đã hoạt động trong suốt 6 năm qua và nhắm mục tiêu hàng loạt các cơ quan, chính phủ nước ngoài trên khắp thế giới, cũng như các nhóm chống đối chính trị trong và ngoài Trung Quốc. Axiom được đánh giá là nhóm tin tặc phức tạp nhất từ trước đến nay; các hoạt động của nhóm này tinh vi hơn nhiều so với hoạt động của Đơn vị 61398.
Đội quân không gian mạng của Trung Quốc cũng còn có cả Honker Union of China (Hội Honker Trung Quốc), nhóm tin tặc chuyên tấn công vào các trang web của Mỹ và các chính phủ liên quan, các website hoạt động dân chủ, các vấn đề Tây Tạng.
…bằng kiểm duyệt Internet
Nếu coi kiểm duyệt là tiêu chuẩn để đánh giá sức mạnh trên Internet thì có lẽ Trung Quốc sẽ nghiễm nhiên rinh ngôi bá vương. Để duy trì ổn định chính quyền, ngoài những biện pháp duy trì trật tự an ninh thông thường, Trung Quốc còn muốn khống chế một mặt trận quan trọng hơn đó là không gian mạng.
Chắc hẳn chẳng ai còn xa lạ với hệ thống kiểm duyệt chặt chẽ “Vạn lý Tường lửa” (Great Firewall – GFW) được xem như biên giới Internet của Trung Quốc. GFW kiểm tra, giám sát, lọc và chặn tất cả những thông tin gây ảnh hưởng xấu đến Chính quyền Trung Quốc. Bộ máy này liên tục được chính phủ nâng cấp công nghệ mới để có thể nhận biết, phát hiện và ngăn chặn các phương pháp mã hóa thông tin liên lạc được sử dụng bởi một số dịch vụ Mạng riêng ảo (VPN) khác nhau.
Great Firewall được xem như biên giới Internet của Trung Quốc
Với tôn chỉ kiên quyết kiểm soát Internet, quốc gia này còn kiểm duyệt gắt gao các mạng xã hội và ứng dụng nhắn tin khi cho rằng những ứng dụng này đã đóng một vai trò lớn trong việc truyền bá tin đồn, các nội dung khiêu dâm và các hệ tư tưởng khủng bố.
Các mạng xã hội thế giới như Facebook, Twitter, Youtube đã nhanh chóng bị chặn và được thay thế bằng phiên bản Trung Quốc như Weibo, Baidu. Hàng loạt ứng dụng tin nhắn của phương Tây ở nước này cũng liên tục bị càn quét như Viber, Instagram, Line, KakaoTalk, Didi, Talk Box và Vower.
Không chỉ dừng lại ở đó, các sản phẩm công nghệ khác cũng là nạn nhân trong chiến dịch “thanh trừng” này của Trung Quốc. Chính phủ nước này đã thẳng tay loại bỏ các thiết bị của Apple ra khỏi các cơ quan chính phủ viện cớ iPhone là mối đe dọa an ninh quốc gia.
Trung Quôc kiểm duyệt gắt gao các mạng xã hội và ứng dụng nhắn tin
Trước đó, các sản phẩm của hai hãng bảo mật danh tiếng Kaspersky Lab (Nga) và Symantec (Mỹ) cũng chịu chung số phận. Hệ điều hành Windows 8 của Microsoft cũng không được phép xuất hiện trong hệ thống máy tính tại các cơ quan Chính phủ. Thậm chí, Bắc Kinh còn kêu gọi các ngân hàng nước này thay thế máy chủ IBM bằng máy chủ sản xuất trong nước khi có nhu cầu mua sắm.
Chẳng hiểu “cuộc cách mạng” này của Trung Quốc liệu có thể biến giấc mộng bá vương thành hiện thực hay lại là đòn gậy ông đập lưng ông, tự bó hẹp và hạn chế sự phát triển của chính người dân và kinh tế đất nước. Bởi lẽ Trung Quốc có thể tấn công, gián điệp mạng các nước khác thì cũng có  nguy cơ bị trả đũa và việc Trung Quốc kiểm duyệt thông tin cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận đánh đổi lấy những thiệt hại về phát triển tư tưởng của người dân khi không thể tiếp thu thông tin mới cũng như không thể ứng dụng những công nghệ tiên tiến.
Minh Châu

Đài Loan khoe tàu hộ vệ tàng hình

Đài Loan khoe tàu hộ vệ tàng hình

Dân trí Hải quân đảo Đài Loan mới đây đã lần đầu công bố đoạn clip giới thiệu tàu hộ vệ tên lửa tàng hình, được khẳng định là sát thủ tàu sân bay tự thiết kế, trong một động thái được xem như cảnh báo Trung Quốc.

Trong đoạn clip dài gần 2 phút được công bố hôm thứ Tư bởi cơ quan hải quân, chiếc tàu tuần tra tải trọng 500 tấn mang tên Tuo Jiang đã thực hiện những pha chuyển hướng liên tiếp.
Tuo Jiang có thể đạt vận tốc 38 hải lý/giờ
Tuo Jiang có thể đạt vận tốc 38 hải lý/giờ
Chiếc tàu hộ vệ đã đạt tới vận tốc hơn 38 hải lý trong đợt chạy thử, một kết quả được các sỹ quan hải quân khẳng định với hãng thông tấn CNA là đáng “hài lòng”.
“Chiếc tàu hộ vệ sẽ đóng vai trò “sát thủ” trong việc tấn công tàu của kẻ thù, bởi nó có thể lướt đi nhanh và tiếp cận mục tiêu mà không hề dễ bị radar phát hiện”, CNA cho biết.
Đoạn clip giới thiệu thậm chí còn so sánh Tuo Jiang với tàu tấn công USS Independence của Mỹ. Chiếc tàu là một phần của chương trình đóng mới từ 7 – 11 tàu hộ vệ trị giá 800 triệu USD, nhằm phòng thủ trước các tàu sân bay của Trung Quốc, truyền thông Đài Loan khẳng định.
Tuo Jiang có chiều dài 60,4m, rộng 14m, tầm hoạt động 2000 hải lý với thủy thủ đoàn 41 người. Tàu sẽ được trang bị tên lửa đối hạm Hsiung Feng II và Hsiung Feng III cũng do Đài Loan tự chế tạo.
Tàu, do công ty đóng tàu Đài Loan Lung Teh sản xuất, sẽ được đưa về căn cứ tại Suao, phía Đông hòn đảo này.
Phần mũi và đuôi của tàu
Phần mũi và đuôi của tàu
Su Guan-chiun, một chuyên gia quân sự tại Đài Bắc khẳng định chiếc tàu hộ vệ sẽ khắc phục tình trạng thiếu vũ khí tấn công của hải quân.
“Hầu hết các tàu chúng tôi mua từ Mỹ đều chỉ để phòng thủ, ví dụ như các tàu chống ngầm. Đài Loan có nguồn lực rất hạn chế để nhập khẩu vũ khí. Với việc tự phát triển vũ khí, khả năng phát triển của hải quân sẽ không bị hạn chế bởi các nước khác”, ông Su nói.
Hồi tháng này, Thượng viện Mỹ đã thông qua một đạo luật cho phép bán 4 tàu khu trục cho Đài Loan bất chấp phản ứng từ Bắc Kinh.
“Đài Bắc muốn Bắc Kinh biết khả năng phát triển quân sự của chúng tôi đã tiến tới đâu”, Su khẳng định, và cho biết chiếc tàu hộ vệ tên lửa mới là “mối đe dọa thực sự đối với các tàu mặt nước của Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc”.
Thanh TùngTheo SCMP

Quốc hội Mỹ phê chuẩn 570 tỷ USD cho chi tiêu quốc phòng

Quốc hội Mỹ phê chuẩn 570 tỷ USD cho chi tiêu quốc phòng 2015

Dân trí Một tuần sau khi vượt qua “cửa ải” Hạ viện, hôm qua, Thượng viện Mỹ cũng đã chính thức thông qua dự luật chi tiêu quốc phòng cho tài khóa 2015 với tổng kinh phí 570 tỷ USD, trong đó có 64 tỷ USD dành cho các cuộc chiến ở nước ngoài.

Quốc hội Mỹ phê chuẩn 570 tỷ USD cho chi tiêu quốc phòng 2015
Với ngân sách mới, Mỹ sẽ đẩy mạnh hoạt động chống IS cũng như vũ trang cho phe đối lập ở Syria và Ukraine.
Dự luật được Thượng viện do đảng Dân chủ kiểm soát thông qua với tỷ lệ 89 phiếu thuận và 11 phiếu chống.
Theo đó, trong tài khóa 2015 bắt đầu từ ngày 1/10 vừa qua, Lầu Năm Góc sẽ được cấp tổng ngân sách hoạt động 496 tỷ USD theo đúng mức đề nghị của Tổng thống Barack Obama, cộng thêm gần 64 tỷ USD cho các cuộc xung đột ở nước ngoài.
Trong dự luật, một phần không nhỏ ngân sách quốc phòng trong tài khóa 2015 sẽ được dành cho việc huấn luyện, hỗ trợ và trang bị vũ khí cho lực lượng an ninh Iraq, phe đối lập ôn hòa ở Syria và các lực lượng người Kurd ở Trung Đông để tăng cường khả năng chống các tay súng IS trên mặt đất. 
The đó, dự luật đồng ý dành 3,4 tỷ USD ngân sách cho hoạt động triển khai quân sự trực tiếp của các lực lượng quân sự Mỹ chống IS và tăng thêm 1,6 tỷ USD cho hoạt động huấn luyện các lực lượng người Kurd tại Iraq trong thời gian 2 năm. 
Cho đến nay, hoạt động quân sự chống IS vẫn lấy kinh phí từ ngân sách quốc phòng hiện tại của Lầu Năm Góc. Việc Mỹ phê duyệt ngân sách riêng cho hoạt động chống Nhà nước Hồi giáo (IS) là một bước tiến trong cuộc chiến chống IS của nước này.
Ngoài ra, việc cung cấp viện trợ sát thương cho Ukraine trong cuộc chiến chống lực lượng ly khai ở miền Đông và thúc đẩy các hoạt động nhằm chấm dứt nội chiến ở Syria cũng nằm trong tính toán của khoản chi ngân sách này. 
Dự luật mới cũng quy định rõ về các khoản chi dành cho binh sĩ Mỹ, vốn chiếm khoảng 50% tổng ngân sách quốc phòng. Cụ thể Lầu Năm Góc sẽ giữ nguyên mức lương cho các binh sĩ Mỹ, tăng kinh phí hỗ trợ thuốc men nhưng giảm trợ cấp về nhà ở. Các năm trước, Quốc hội Mỹ thường có xu hướng xét tăng lương cho binh sĩ trước khi để mắt tới những mục chi tiêu khác.
Cũng tại phiên bỏ phiếu, Thượng viện phê chuẩn thêm khoản chi 17,9 tỷ USD cho Ủy ban phụ trách vũ khí hạt nhân, đồng thời buộc Lầu Năm Góc phải tiếp tục duy trì hoạt động của một số hệ thống vũ khí cũ mà trước đó cơ quan này từng đề nghị cho “đắp chiếu” với lý do ngân sách bị cắt giảm. Lầu Năm Góc đề xuất cho tàu sân bay USS George Washington và phi đội máy bay A-10 Warthog “về vườn” để tập trung ngân sách cho các máy bay phản lực hiện đại mới F-35.
Tuần trước, Hạ viện do đảng Cộng hòa kiểm soát cũng đã thông qua dự luật chi tiêu quốc phòng 2015. Dự luật sẽ được trình Tổng thống Obama thông qua trong vài ngày tới.
Vũ Anh-Thoa Phạm
Tổng hợp

Trung Quốc trao giải Khổng tử cho ông Fidel Castro

Trung Quốc trao giải Khổng tử cho ông Fidel Castro

Vương Tiến

BizLIVE - Cựu lãnh tụ Cuba, ông Fidel Castro vừa được Ủy ban giải Khổng tử ở Trung Quốc trao giải năm nay vì 'các đóng góp cho hòa bình thế giới', theo tin BBC.

Trung Quốc trao giải Khổng tử cho ông Fidel Castro
Ông Fidel Castro vừa được Ủy ban giải Khổng tử ở Trung Quốc trao giải vì 'các đóng góp cho hòa bình thế giới'. Ảnh Reuters
 
Sinh năm 1926 và làm lãnh tụ tối cao tại Cuba trong nhiều thập niên trước khi nghỉ hưu năm 2008, ông Fidel Castro trở thành nhân vật quốc tế mới đây nhất được trao giải này.
Tin về giải Khổng tử trao cho ông Fidel được báo Hoàn cầu của Trung Quốc bản tiếng Anh loan tải và ngay sau đó bị một số báo chí tiếng Anh ở Phương Tây phê phán.
Trang Daily Mail ở Anh hôm 11/12 viết:
"Dù từng đẩy thế giới vào bờ vực chiến tranh nguyên tử nhưng nhà cựu độc tài Cuba vẫn được Trung Quốc tặng cho giải như thứ Nobel Hoà bình của riêng họ."
Ý bài báo nhắc đến cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba năm 1962 khi Fidel Castro cho Liên Xô đem đầu đạn hạt nhân tới hòn đảo gần Hoa Kỳ.
Nhưng tờ Hoàn cầu của Trung Quốc lại nói rằng chính vì "Castro khi còn cầm quyền đã không dùng vũ lực để giải quyết các vấn đề tranh chấp quốc tế, nhất là với Hoa Kỳ" nên ông xứng đáng được giải Khổng tử.
Báo Anh chê báo Trung Quốc là "như quên mất cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba".
Giải Khổng tử
Được ông Lưu Chí Cần, một doanh nhân tại Trung Quốc lập ra từ 2010 và có trị giá 15 nghìn USD, giải Khổng tử từng có tham vọng cạnh tranh với Nobel Hòa bình.
Ngay cả cái tên của nó cũng tựa như giải Nobel vì được gọi trong tiếng Anh là 'Confucius Peace Prize'.
Trả lời New York Times hồi đó, ông Lưu Trí Cần nói thẳng rằng giải này có mục tiêu đối trọng lại Nobel Hòa bình được trao cho nhà vận động nhân quyền Lưu Hiểu Ba, người ông Lưu Trí Cần gọi là "một kẻ tội phạm".
Thời gian công bố giải này cũng trùng với thời điểm diễn ra lễ trao giải Nobel Hòa bình vào tháng 12 hàng năm ở Na Uy.
Hôm 10/12, hai nhà hoạt động là Malala Yousafzai và Kailash Satyarthi đã nhận giải Nobel Hòa bình trong buổi lễ diễn ra ở Tòa Thị chính Oslo, thủ đô Na Uy.
Còn về giải Khổng tử, hồi tháng 9 năm 2012, cựu Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc Kofi Annan, Thủ tướng Thái Lan Yingluck Shinawatra và nhà sáng lập Microsoft Bill Gates nằm trong số các ứng viên được đề cử.
Một năm trước đó, phía Trung Quốc trao cho nhà lãnh đạo Nga Vladimir Putin về vai trò của ông trong việc nâng cao vị thế nước Nga và đàn áp các lực lượng chống chính phủ ở Chechnya.
Ban tổ chức giải Khổng tử chịu sự quản lý của một hội văn nghệ ở Trung Quốc có đăng ký với Bộ Văn hóa nước này nhưng không phải là một giải thưởng chính thức của chính phủ, theo BBC Tiếng Trung.
VƯƠNG TIẾN

Thanh long Việt Nam gây sốt ở Ấn Độ

Thanh long Việt Nam gây sốt ở Ấn Độ, nhập khẩu tăng 20 lần

Theo Vụ Thị trường châu Phi, Tây Á, Nam Á (Bộ Công Thương), trái cây thanh long đã trở thành một hiện tượng gây sốt ở Ấn Độ, với lượng nhập khẩu tăng gần 20 lần trong 2 tháng qua.

Thanh long Việt Nam gây sốt ở Ấn Độ, nhập khẩu tăng 20 lần
Ảnh minh họa.
 
Hầu hết thanh long - còn được gọi là Pitaya - nhập khẩu vào Ấn Độ đến từ Việt Nam.
Chính việc thay đổi hình thức vận chuyển từ đường hàng không sang đường biển đã dẫn đến việc lượng thanh long nhập khẩu vào Ấn Độ gia tăng theo cấp số nhân. Điều này đã làm giảm chi phí vận chuyển từ 150 rupi/kg xuống còn 20 Rupi/kg.
Trái thanh long thuộc cây họ xương rồng, bắt đầu được tiêu thụ phổ biến tại các đô thị, đặc biệt là ở miền Nam Ấn Độ. Thanh long trồng tại Ấn Độ có giá bán rẻ hơn so với nhập khẩu nhưng mùa vụ chỉ kéo dài khoảng 5 tháng trong năm trong khi tại Việt Nam gần 10 tháng trong năm.
Theo Hiệp hội Rau quả Việt Nam, Ấn Độ là một thị trường tiêu thụ lớn nhưng mới chỉ mở cửa cho nhập khẩu thanh long Việt Nam từ đầu năm nay.
Đáng chú ý, thanh long Việt Nam xuất sang nước này không cần phải chiếu xạ và xử lý hơi nước nóng nên việc thâm nhập thị trường này không quá khó.
Thanh long được sử dụng như món tráng miệng yêu thích tại các khách sạn cao cấp của Ấn Độ do dáng vẻ kỳ lạ của nó. Ngoài ra, loại trái cây này cũng nhanh chóng được ưa chuộng trong giới trung lưu và một số tầng lớp khách hàng khác tại Ấn Độ.
 
Theo Báo Người Lao Động

Pháp lo ngại trước làn sóng đầu tư Trung Quốc

Pháp lo ngại trước làn sóng đầu tư Trung Quốc

BizLIVE - Nhân việc một tập đoàn của Trung Quốc vừa mua lại một phần sân bay Toulouse của Pháp, báo chí Pháp đã nhìn lại đầu tư của Trung Quốc trên đất nước này.

Pháp lo ngại trước làn sóng đầu tư Trung Quốc
Chính phủ Pháp mở cửa cho vốn đầu tư Trung Quốc vào sân bay Toulouse-Blagnac. Ảnh REUTERS/Regis Duvigna
 
Nhật báo Les Echos đăng bài: "Sân bay Toulouse: Tranh cãi về cái được, mất thật sự của việc Trung Quốc mua lại cổ phần". Tờ báo nhắc lại việc chính phủ Pháp vừa bán lại cho tập đoàn Symbiose của Trung Quốc 49,9% cổ phần của sân bay Toulouse-Blagnac, nằm gần tập đoàn sản xuất máy bay Airbus tại thành phố Toulouse miền nam nước Pháp. Symbiose đã bỏ ra 308 triệu euro, tức cao hơn các đối thủ khác tới 20%. 
Việc mua bán cổ phần bình thường này đã làm dấy lên sự chia rẽ tại Pháp, bởi nhiều người tỏ ra lo ngại trước "một Trung Quốc đi chinh phục", người khác thì thấy tốt cho kinh tế Pháp trong giai đoạn khó khăn này. Chẳng hạn như thị trưởng thành phố Blagnac đặt câu hỏi: "Tại sao không bán cho những nhà đầu tư địa phương?". Thị trưởng thành phố Toulouse thì lấy làm hoan hỉ về vụ việc, nhưng cũng thừa nhận là : "Cần một chiến dịch giải thích rộng rãi mới có thể đẩy lùi được những chỉ trích".
Về phần mình, Bộ trưởng Kinh tế Pháp, ông Emmanuel Macron cho rằng, việc mua bán này là bình thường bởi vì: Thật vô lý khi mà Trung Quốc mua nhiều máy bay của Pháp lại không được đầu tư vào sân bay Pháp.
RFI cho biết thêm, ông Bộ trưởng bị chỉ trích gay gắt về vụ việc, và có dân biểu địa phương còn cho rằng đó là "một sự phản bội" lại quyền lợi của người Pháp. RFI cũng nhìn rộng ra khi cho rằng, sự việc tại sân bay Toulouse có thể sẽ là tiền đề cho nhiều sân bay khác ở Pháp bán cổ phần cho nhà đầu tư nước ngoài.
Đầu tư Trung Quốc tại Pháp tới mức nào ? 
Đi vào chi tiết thực trạng đầu tư Trung Quốc trên đất Pháp, nhật báo Le Monde đăng dòng tựa khá thu hút: "Cú tăng tốc của Trung Quốc tại Pháp".
Tờ báo nhắc lại, thời gian qua, quan hệ kinh tế giữa Pháp và Trung Quốc không ngừng được củng cố. Hồi năm ngoái, trong chuyến thăm Trung Quốc, Tổng thống Pháp François Hollande đã đạt được cam kết mở cửa thị trường của nước này, đổi lại ông cũng cam kết sẽ tháo gỡ "tất cả chướng ngại, tất cả rào cản" cho các nhà đầu tư Trung Quốc.
Le Monde cho biết, theo thống kê năm 2013, thì có khoảng 200 doanh nghiệp Trung Quốc hoạt động trên đất Pháp, sử dụng khoảng 15.000 lao động. Đầu tư của Trung Quốc trải dài trong nhiều lĩnh vực từ công nghiệp đến thực phẩm. Theo một chuyên gia kinh tế của Pháp, thì hiện tại có 250 doanh nghiệp Trung Quốc tại Pháp.
Còn theo Ngân hàng Trung ương Pháp, thì đầu tư trực tiếp đến từ Trung Quốc (kể cả Hồng Kông) trên đất Pháp hiện ở mức 4,2 tỉ euro. Con số này quả thật là "khiêm tốn" bởi nó chiếm có 0,9% tổng đầu tư nước ngoài tại Pháp. Thế nhưng, điều đáng chú ý, theo chuyên gia kinh tế nói trên, đó là tốc độ tăng quá nhanh chóng của dòng đầu tư Trung Quốc ở Pháp.
Tờ báo đưa ra một con số mang tính báo động : vào năm 2012, đầu tư của Trung Quốc ở Pháp đã tăng gấp 16 lần số với năm 2005. Làn sóng đầu tư này bắt đầu dâng cao kể từ năm 2010 : trong giai đoạn 2010-2012, dòng đầu tư này tăng 336%.
LÊ PHƯỚC

Trung Quốc “khó lường” khiến các nước Châu Á chạy đua vũ trang

Trung Quốc “khó lường” khiến các nước Châu Á chạy đua vũ trang?

BizLIVE -Một nhà nghiên cứu tại Australia cho rằng thái độ "khó lường" của chính quyền Bắc Kinh về vấn đề Biển Đông đã gây ra một cuộc chạy đua vũ trang ở châu Á, theo VOA.

Trung Quốc “khó lường” khiến các nước Châu Á chạy đua vũ trang?
Mỹ vừa có tuyên bố rằng các yêu sách của Trung Quốc về đường 9 đoạn là không phù hợp với luật pháp hải dương quốc tế. Ảnh minh họa VOA

Bà Linda Jakobson, một nhà nghiên cứu độc lập và là một học giả tại Viện nghiên cứu chính sách quốc tế Lowy ở Sydney, cho rằng các chính sách không đồng nhất của Trung Quốc về vấn đề biển Đông, dưới tác động của nhiều yếu tố, đã làm các quốc gia láng giềng lo ngại.
Tác giả của nghiên cứu dài hơn 50 trang về chính sách an ninh hàng hải của Trung Quốc cho biết:
“Tôi nghĩ một trong những vấn đề lớn nhất hiện nay là nhiều quốc gia thấy sự khó lường của Bắc Kinh và tự hỏi Trung Quốc sẽ làm gì với sức mạnh ngày càng lớn của mình. Điều này đã dẫn tới lo ngại, và các quốc gia trong vòng ảnh hưởng của Trung Quốc đang chi nhiều tiền hơn để vũ trang so với nếu họ không cảm thấy bất an vì Trung Quốc”.
Các dự án lấp biển, các cuộc đối đầu với tàu bè nước ngoài và các hoạt động thăm dò dầu khí đã khiến các quốc gia khác cũng tuyên bố chủ quyền ở biển Đông lên tiếng phản đối.
Hồi tháng Ba vừa qua, các tàu tuần duyên của Trung Quốc đã chặn Philippines, không cho tiếp tế một tàu hải quân của nước này ở vùng biển Đông.
Hai tháng sau đó, chính quyền Bắc Kinh đã đưa một giàn khoan dầu vào vùng mà Việt Nam coi là thềm lục địa của mình, dẫn tới một cuộc đối đầu căng thẳng giữa đôi bên trong nhiều tuần lễ.
Theo bà Jakobson, các tác nhân khác nhau ở Trung Quốc như các nhóm lợi ích, quân đội giải phóng nhân dân, các chính quyền địa phương, các cơ quan thực thi pháp luật, các công ty khai thác tài nguyên cũng như các ngư dân đều tìm cách đẩy mạnh các quyền lợi của mình thông qua việc thúc đẩy chính phủ có các chính sách mạnh mẽ để bảo vệ chủ quyền lãnh hải.
“Họ nắm mọi cơ hội để thuyết phục chính phủ thông qua các dự án lấn biển, trang bị các tàu tuần tra lớn, cũng như các công cụ pháp lý để củng cố các tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc”, bà Jakobson viết trong bản nghiên cứu của mình.
Trong khi tinh thần dân tộc chủ nghĩa dâng cao, theo nhà nghiên cứu độc lập, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình “không thể bác bỏ các hành động nhân danh bảo vệ chủ quyền của Trung Quốc”.
Bà Jakobson nói: “Hiện nay, tại Trung Quốc, có rất nhiều nhóm có đặc quyền muốn thấy chính phủ nước này mạnh mẽ trước các quốc gia khác. Nhìn chung, hiện ở Trung Quốc người ta muốn thấy nước này tỏ ra ít phục tùng hơn trước Mỹ, Nhật Bản hay bất kỳ nước nào khác. Tôi cho rằng xu hướng dân tộc chủ nghĩa này đã dẫn tới thái độ khó đoán định của Trung Quốc trong lĩnh vực an ninh hàng hải”.
LÊ HẰNG

Trung Quốc chính thức vào 'giai đoạn đau đớn'

Trung Quốc chính thức vào 'giai đoạn đau đớn'

Các nhà kinh tế nhận định, chính phủ Trung Quốc sẽ hạ mục tiêu tăng trưởng kinh tế và lạm phát năm 2015 xuống các mức tương ứng 7% và 3%.

Giai đoạn đau đớn
Trong tuần này, Hội nghị công tác kinh tế trung ương của Trung Quốc sẽ được tổ chức. Tại đây, các quan chức chủ chốt của Trung Quốc sẽ ra quyết sách cho năm tới, với các nội dung thảo luận được cho là sẽ bao gồm chính sách tiền tệ, mục tiêu về lạm phát và các cải cách kinh tế bổ sung. Mục tiêu về tăng trưởng GDP của năm tới có thể được quyết định tại hội nghị.
Các nhà phân tích cho rằng, các nhà hoạch định chính sách của nước này đã sẵn sàng cho việc hạ mục tiêu tăng trưởng lần đầu tiên trong vòng ba năm qua và tăng cường kích thích khi nền kinh tế đang chịu sức ép giảm tốc lớn hơn.
Vấn đề đang được đặt ra là các nhà lãnh đạo Trung Quốc sẽ chấp nhận mức tăng trưởng giảm đến đâu trong lúc đang đứng trước nhiều vấn đề phải giải quyết như bong bóng bất động sản xì hơi, nợ cao và mối đe dọa giảm phát lơ lửng.
Các nhà kinh tế của Nomura nhận định chính phủ Trung Quốc sẽ hạ mục tiêu tăng trưởng kinh tế và lạm phát năm 2015 xuống các mức tương ứng 7% và 3%, so với các mức của năm 2014 là 7,5% và 3,5%. Họ cho rằng Trung Quốc sẽ phải nới lỏng chính sách hơn nữa để có thể đạt mục tiêu tăng trưởng, chủ yếu do những trở ngại lớn đến từ sự điều chỉnh của thị trường bất động sản, tình trạng dư thừa công suất và mức nợ cao của các chính quyền địa phương.
Lần gần đây nhất Trung Quốc hạ mục tiêu tăng trưởng là vào năm 2012, từ 8% xuống 7,5% và con số 7% sẽ là thấp nhất kể từ năm 2004.
Việc tăng trưởng kinh tế giảm tốc trong năm nay là lý do để Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc (tức Ngân hàng trung ương) trong tháng trước bất ngờ hạ lãi suất lần đầu tiên trong hơn hai năm.
Đây có thể coi là "giai đoạn đau đớn" của kinh tế Trung Quốc, như lời Thứ trưởng Bộ Tài chính Trung Quốc Zhu Guangyao nhận định bên lề Hội nghị thượng đỉnh G20 diễn ra tại Úc hồi tháng 11/2014. Theo ông này, giai đoạn này xảy ra khi Trung Quốc cố gắng chuyển sang nền kinh tế tăng trưởng chậm hơn nhưng bền vững hơn.
Thứ trưởng Tài chính Trung Quốc cũng nhắc lại câu nói thường xuyên của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình rằng đây là “sự bình thường mới” (new normal) của kinh tế Trung Quốc, khi nền kinh tế này chỉ tăng trưởng với tốc độ tương đối cao thay vì tăng trưởng siêu cao.
“Chúng tôi đang sang số và cơ cấu kinh tế của chúng tôi đang trải qua một giai đoạn đau đớn (period of pain) – một giai đoạn mà chúng tôi phải hấp thụ hậu quả của những đợt kích thích quy mô lớn đưa ra trước đây”, ông Zhu nói.
chính phủ Trung Quốc sẽ hạ mục tiêu tăng trưởng kinh tế và lạm phát năm 2015 xuống các mức tương ứng 7% và 3%
Chính phủ Trung Quốc sẽ hạ mục tiêu tăng trưởng kinh tế và lạm phát năm 2015 xuống các mức tương ứng 7% và 3%
Bàn về giai đoạn này của Trung Quốc, Ths Bùi Ngọc Sơn ở Viện Nghiên cứu Kinh tế và Chính trị Thế giới cho rằng, Trung Quốc đang ở trạng thái chạm tới tất cả những giới hạn của giai đoạn phát triển ban đầu dựa trên lao động giá rẻ, số lượng nhiều, khai thác tài nguyên và bơm tín dụng ra để tăng trưởng và xuất khẩu. Sự phát triển này đã đến giai đoạn bão hòa và thể hiện sự mất cân đối ở những bong bóng kinh tế, mà lộ rõ nhất là bất động sản, sự dư thừa về mặt công suất sản xuất và cả sự cạn kiệt về môi trường, quá tải cơ sở hạ tầng.
Đồng quan điểm, PGS Nguyễn Huy Quý, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Trung Quốc nói: "Trung Quốc không có lựa chọn nào khác. Họ không thể theo phương thức phát triển như trước được nữa bởi nếu cứ theo cái cũ thì họ sẽ sụp đổ".
Cũng theo ông Quý, cái giá phải trả của Trung Quốc để tiến tới sự "bình thường mới" chính là việc trong quá trình điều chỉnh phương thức phát triển kinh tế, họ phải cắt xén, loại bỏ nhiều thứ. Còn về chính trị, Trung Quốc phải đấu tranh chống tham nhũng mà thực chất là đấu tranh quyền lực gay gắt.
Vượt mặt
Theo Ths Bùi Ngọc Sơn, Trung Quốc hoàn toàn có đủ tiềm lực để làm những việc trên bởi nhà nước Trung Quốc rất mạnh, lạm phát ở mức độ thấp nên các dư địa cho chính sách tài khóa, chính sách tiền tệ của nước này cũng như tiềm lực trong tay chính phủ là có. Mặt khác, theo ông Sơn, bộ máy Trung Quốc có truyền thống khi làm việc gì vì lợi ích quốc gia đều làm rất quyết liệt để tranh giành ngôi vị với thế giới, dĩ nhiên họ phải chấp nhận bỏ ra chi phí.
"Một khi vượt qua được giai đoạn này, kinh tế Trung Quốc sẽ phát triển tốt hơn và thu hút được nhiều nguồn lực hơn", ông khẳng định.
Một minh chứng là Trung Quốc đã "qua mặt" Hàn Quốc trong 6 ngành công nghiệp, theo báo cáo của Liên đoàn Công nghiệp Hàn Quốc (FKI) - nhóm chuyên vận động hành lang của các tập đoàn lớn Hàn Quốc. Đó là các ngành điện thoại thông minh, ôtô, đóng tàu và xây dựng công trình biển, hóa dầu, sản xuất thép, lọc dầu.
Trong lĩnh vực điện thoại thông minh, báo cáo của KFI chỉ ra rằng, vào quý II năm nay, doanh số bán điện thoại thông minh của Trung Quốc đã chiếm tới 31,3% trên toàn cầu, cao hơn 1,2% so với thị phần của Hàn Quốc.
Trong lĩnh vực ôtô, thị phần trên toàn cầu của Trung Quốc đã vượt qua Hàn Quốc kể từ năm 2009 và duy trì từ đó cho tới nay.
Năm 2013, Hàn Quốc sản xuất 8,63 triệu ôtô, tương đương 9,8% thị phần toàn cầu trong khi các số liệu tương ứng của Trung Quốc lần lượt là 10,97 triệu ôtô và chiếm 12,5% thị phần.
FKI cho biết, các hãng xuất ôtô của Hàn Quốc như Hyundai và Kia đã tiến những bước dài trong việc đẩy mạnh doanh số bán hàng trong vài năm qua, tuy nhiên do được hưởng lợi từ thị trường nội địa rộng lớn, các nhà sản xuất ôtô Trung Quốc vẫn có thể duy trì vị thế dẫn đầu về doanh số bán hàng trong lĩnh vực này.
Trong ngành công nghiệp hóa dầu, lĩnh vực thường được đo lường bằng sản lượng sản xuất ethylene, Hàn Quốc đã bị Trung Quốc vượt qua từ năm 2004.
Tính đến năm 2013, các công ty Hàn Quốc chỉ chiếm 5,4% thị phần so với 12,2% của các đối thủ Trung Quốc.
Trong vòng một thập kỷ vừa qua, ngành công nghiệp hóa dầu Hàn Quốc đã tăng trưởng trung bình 3,6% hàng năm, trong khi Trung Quốc tăng tới 12,5%.
Trong lĩnh vực đóng tàu và xây dựng công trình biển, Trung Quốc đứng đầu trên cả ba khía cạnh là số lượng đơn đặt hàng mới, số lượng tàu đã hoàn tất và số lượng khách hàng.
Các số liệu do FKI cung cấp cũng cho thấy Trung Quốc đã vượt qua Hàn Quốc trong lĩnh vực sản xuất thép từ năm 2003 và tiếp tục mở rộng từ thời điểm đó để kiểm soát gần một nửa thị phần thép trên toàn cầu, trong khi thị phần của Hàn Quốc giảm từ 4,8% xuống còn 4,1%.
Trong lĩnh vực lọc dầu, tính đến cuối năm 2013, Trung Quốc chiếm 13,3% thị phần toàn cầu, trong khi Hàn Quốc chỉ chiếm 2,8%.
Cũng theo báo cáo của FKI, ngay tại những lĩnh vực mà Hàn Quốc hiện vẫn duy trì lợi thế cạnh tranh hơn so với Trung Quốc như bán dẫn và màn hình thì vị thế đứng đầu của Hàn Quốc cũng liên tục bị xói mói dần trong những năm gần đây.
Các công ty Trung Quốc, với sự hậu thuẫn từ những khoản đầu tư khổng lồ của chính phủ, dự kiến sẽ thách thức vị thế của các công ty Hàn Quốc ngay trong lĩnh vực bán dẫn và màn hình.
Bắc Kinh tuyên bố sẽ rót khoản đầu tư trị giá 18,5 tỷ USD vào lĩnh vực bán dẫn. Tốc độ tăng trưởng trung bình hàng năm của các công ty Trung Quốc trong lĩnh vực này giai đoạn 2008-2013 lên tới 29% so với chỉ 5,6% của các công ty Hàn Quốc trong cùng thời kỳ.
Trung Quốc cũng đã tăng thuế nhập khẩu đối với sản phẩm màn hình LCD từ 4% lên 6% nhằm bảo vệ các nhà sản xuất trong nước.
Theo ông Yoo Hwan-ik, chuyên viên kinh tế cao cấp tại FKI, các nhà sản xuất Trung Quốc đã thu được những thành quả đáng kể trong việc xây dựng năng lực cạnh tranh về giá và bí quyết công nghệ, cho phép họ vượt qua các công ty Hàn Quốc trong cùng lĩnh vực.
  • Minh Thái

Trung Quốc phạm điều cấm kỵ ở Tân Cương

Trung Quốc phạm điều cấm kỵ ở Tân Cương?

 Ngày 11/12, chính quyền thành phố Urumqi, thủ phủ Tân Cương (TQ), thông qua lệnh cấm phụ nữ Hồi giáo đeo mạng che mặt để ngăn chặn nguy cơ cực đoan.

Theo Tân Hoa xã, Hội đồng Lập pháp Urumqi bỏ phiếu thông qua lệnh cấm mặc loại trang phục truyền thống Hồi giáo có mạng che mặt dầy ở các địa điểm công cộng trong thành phố.
Trước đó, nhà chức trách Trung Quốc cũng mở các chiến dịch gây sức ép buộc phụ nữ người Uighur theo đạo Hồi không đeo các loại mạng che mặt.
Một chiến dịch mang tên "Vẻ đẹp lan tỏa" được tổ chức ở thành phố Kashga tại Tân Cương để buộc phụ nữ Uighur không mặc trang phục Hồi giáo truyền thống và đeo  mạng che mặt.
Không chỉ cấm đeo mạng che mặt, cách đây không lâu một thành phố ở Tân Cương ra lệnh cấm đàn ông râu rậm, quai nón hoặc mặc quần áo Đạo Hồi đi xe buýt do lo ngại dính đến khủng bố.
Phụ nữ người Duy Ngô Nhĩ đứng chờ xe bus ở Urumqi, thủ phủ Tân Cương, Trung Quốc
Phụ nữ người Duy Ngô Nhĩ đứng chờ xe bus ở Urumqi, thủ phủ Tân Cương, Trung Quốc
Phản ứng lại, ông Dilxat Raxit, phát ngôn viên của tổ chức Người Duy Ngô Nhĩ thế giới (WUC), (tổ chức của người Duy Ngô Nhĩ sống lưu vong ở nước ngoài) chỉ trích, những lệnh cấm trên mang "tính phân biệt đối xử" và sẽ chỉ khiến tình hình giữa người Duy Ngô Nhĩ và người Hán ở Tân Cương thêm căng thẳng.
Ông Dilxat Raxit cũng cáo buộc, chính sách phân biệt đối xử, kìm kẹp tự do tôn giáo, tự do văn hóa và đàn áp người Ngô Duy Nhĩ của chính quyền Bắc Kinh dẫn tới làn sóng bạo loạn, bất ổn tại Tân Cương.
Một số chuyên gia nhận định, những lệnh cấm như vậy có thể phản tác dụng ở vào thời điểm mà nhiều người Duy Ngô Nhĩ cho là văn hóa của họ đang bị tấn công.
Ông James Leibold, một chuyên gia thuộc Đại học La Trobe ở Melbourne, Australia, nói với hãng tin Reuters rằng, với lệnh cấm này, Chính phủ Trung Quốc đã tạo ra một sự liên hệ trực tiếp giữa những kiểu trang phục nhất định của người Hồi giáo với chủ nghĩa cực đoan tôn giáo.
Theo truyền thống đạo Hồi thì việc đeo mạng che mặt là điều bắt buộc với quan niệm rằng sự tôn trọng gia đình nằm ở hành động của người phụ nữ đó. Danh dự của người phụ nữ ảnh hưởng đến danh dự, uy tín của gia đình và dòng họ; và danh dự người phụ nữ phụ thuộc vào phẩm giá, tiết hạnh của mình.
Nếu người phụ nữ vi phạm những điều cấm đó thì người đàn ông trong gia đình có thể bị coi là yếu ớt, hèn nhát và có thể bị xã hội tẩy chay. Do vậy, để được đàn ông coi trọng và bảo vệ thì người phụ nữ không được để mọi người thấy mặt nơi công cộng.
Ngoài ra, việc đeo mạng là hình thức mang lại tự do cho phái yếu, vì họ sẽ yên tâm hòa mình vào đời sống cộng đồng.
Quang Hưng (Tổng hợp)

Triều Tiên công khai "xa lánh" Trung Quốc

Triều Tiên lần hai công khai "xa lánh" Trung Quốc

Triều Tiên không mời Trung Quốc dự lễ kỷ niệm ngày mất của Kim Jong Il. Đây được coi là dấu hiệu mới nhất của nước này muốn xa lánh Bắc Kinh.

Hãng tin Yonhap (Hàn Quốc) dẫn một nguồn tin cho rằng Triều Tiên chưa gửi lời mời chính thức đến Chính phủ Trung Quốc và vì vậy, Bắc Kinh cũng không có ý định gửi đoàn đại diện đến tham dự buổi lễ này.
Thông tin trên xuất hiện giữa lúc có những tin đồn cho rằng Trung Quốc không còn ủng hộ Triều Tiên vô điều kiện nữa. Tướng về hưu Vương Hồng Quang gần đây nhận định: “Trung Quốc không phải là vị cứu tinh. Nếu Bình Nhưỡng sụp đổ thì ngay cả Bắc Kinh cũng không thể cứu được nước này”. Thời Báo Hoàn Cầu của Trung Quốc gần đây cũng đăng một loạt bài ám chỉ việc bỏ rơi Triều Tiên.
Sự việc trên đã nối dài thêm những nỗ lực của Triều Tiên nhằm xa lánh Trung Quốc, đặc biệt kể từ khi nhà lãnh đạo Kim Jong Un thanh trừng người dượng Jang Song Thaek vào tháng 12 năm ngoái. Jang Song Thaek được cho là cầu nối giữa Bắc Kinh với Bình Nhưỡng và cái chết của ông báo hiệu nỗ lực lớn hơn nhằm thoát khỏi ảnh hưởng của Bắc Kinh.
Triển lãm nghệ thuật nhân 2 năm ngày mất của Kim Jong Il
Triển lãm nghệ thuật nhân 2 năm ngày mất của Kim Jong Il
Đầu năm nay đã xuất hiện những thông tin cho thấy khẩu hiệu chống Trung Quốc đang trở nên phổ biến hơn ở Bắc Triều Tiên. Ngoài ra Bình Nhưỡng đang tìm cách mở rộng quan hệ đối ngoại với các quốc gia khác như Nhật Bản, Nga, Indonesia và Mỹ càng làm cho mối quan hệ với Trung Quốc trở nên tồi tệ hơn.
Gần đây nhất, truyền thông CHDCND Triều Tiên cũng không đăng tin bài về quan hệ với Trung Quốc nhân kỷ niệm 65 năm thiết lập quan hệ ngoại giao giữa 2 đồng minh truyền thống này (ngày 6/10).
Trong khi đó, ở chiều ngược lại, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình sau khi lên nhậm chức cũng duy trì liên minh ở mức "không rõ ràng" với Kim Jong Un. Cho đến giờ, ông Tập Cận Bình vẫn chưa hề đến thăm viếng Triều Tiên trên tư cách người đứng đầu nhà nước Trung Quốc. Những gì gọi là sự quan tâm của ông Tập với Kim Jong Un chỉ là gửi điện mừng vào ngày Quốc khánh của Triều Tiên mỗi năm.
Không những vậy, ông Tập Cận Bình còn làm Triều Tiên cảm thấy phẫn nộ khi ghé thăm Hàn Quốc hồi tháng 7/2014 và có những phát biểu đầy "tình cảm" với Seoul.
Dù lạnh nhạt với Triều Tiên nhưng có lẽ Trung Quốc khó có thể buông tay Bình Nhưỡng.
Tờ Thời báo Hoàn Cầu từng đặt giả thuyết, nếu Trung Quốc thực sự “buông tay” Triều Tiên, có thể dẫn đến 3 khả năng.
Thứ nhất, Triều Tiên cũng sẽ từ bỏ Trung Quốc để “ngả vào vòng tay của kẻ thứ ba”.
Thứ hai, Triều Tiên sẽ không chống đỡ nổi trước sự bao vây về chính trị, kinh tế, quân sự của các nước đối địch.
Khả năng thứ ba là động thái của Trung Quốc sẽ đẩy Triều Tiên đến ngõ cụt và buộc phải “tử chiến đến cùng”, dẫn đến chiến tranh bùng phát trở lại trên bán đảo liên Triều.
Thời báo Hoàn Cầu nhận định, dù là hậu quả nào trong 3 khả năng trên cũng đều bất lợi cho Trung Quốc, chưa tính tới khả năng các thế lực khác sẽ nhúng tay kiểm soát cả bán đảo Triều Tiên.
“Từ bỏ Triều Tiên” đồng nghĩa với việc Trung Quốc hai tay dâng tặng “lợi ích chiến lược” cho Mỹ – điều mà Mỹ rất mong muốn nhưng không thể thực hiện nổi trong suốt cuộc chiến tranh Triều Tiên – bài viết trên Thời báo Hoàn Cầu kết luận.
Khải An (Tổng hợp)

Người dân Nicaragua kịch liệt phản đối "Con kênh Trung Quốc"

Người dân Nicaragua kịch liệt phản đối "Con kênh Trung Quốc"

Công trình thế kỷ đào con kênh xuyên Nicaragua, nối liền Thái Bình Dương và Đại Tây Dương của Trung Quốc đã bị dân chúng nước này cực lực phản đối.

Nhân dân Nicaragua phản đối kịch liệt dự án của Trung Quốc
Hàng ngàn người, bao gồm những người nông dân và nhà hoạt động bản xứ đã tổ chức cuộc biểu tình lớn ở Nicaragua phản đối gay gắt việc Trung Quốc xây dựng kênh đào Nicaragua (Nicaragua Canal), nối liền Thái Bình Dương và Đại Tây Dương, rút ngắn hành trình tàu bè hàng chục ngàn km.
Những nhà hoạt động nước này tổ chức biểu tình vì lo ngại hoạt động xây dựng sẽ gây ô nhiễm nghiêm trọng cho hồ nước lớn nhất Trung Mỹ, còn những người nông dân Nicaragua cho rằng, công trình sẽ cướp đi đất canh tác của họ.
Tại thủ đô Managua, những người phản đối vẫy cờ Nicaragua và hô vang: "Người Trung Quốc xéo đi!", ám chỉ hành động xua đuổi công ty từ Hồng Kông đã nhận thầu ưu đãi xây con kênh đào, hy vọng thu lợi nhuận trên đất Nicaragua trong vòng 100 năm.
Theo lời một người biểu tình nông dân 25 tuổi là anh Darling Cruz, dự án chỉ "lèn chặt ví tiền người Trung Quốc" và bất lợi cho đất nước ông. Bên lề đường, một số thanh niên quá khích còn giương biểu ngữ: "Ortega (chỉ Tổng thống Nicaragua Daniel Ortega) đang bán quê hương của chúng ta".
Ngày 13-6-2013, với số phiếu thuận 61 so 28 phiếu phản đối, Quốc hội Nicaragua đã biểu quyết thông qua dự án kênh đào xuyên Nicaragua trị giá 40 tỉ USD, nối Đại Tây Dương và Thái Bình Dương. Đây là một dự án được coi là lịch sử trong hợp tác phát triển kinh tế với nước ngoài của quốc gia này.
Quốc hội Nicaragua đã chấp thuận chuyển nhượng quyền xây dựng và quản lý chủ thể này cho Công ty TNHH Đầu tư Phát triển Kênh đào Nicaragua Hồng Kông, Trung Quốc (HK Nicaragua Canal Development Investment Co - HKND).
Về dự án này, Tổng thống Ortega nhấn mạnh đây không chỉ đáp ứng mong ước của rất nhiều thế hệ nhân dân Nicaragua mà còn giúp nước này thu hút được nguồn vốn đầu tư nước ngoài cũng như thúc đẩy phát triển kinh tế trong tương lai, đồng thời “giảm tải” cho kênh đào Panama đang trong tình trạng quá tải.
Nhà lãnh đạo Nicaragua hoàn toàn tin tưởng vào tính khả thi và sự thành công của dự án xây dựng kênh đào mới, có tổng vốn đầu tư 40 tỷ USD này, bởi kênh đào duy nhất nối hai đại dương nằm ở Panama hiện thường xuyên quá tải mặc dù chính phủ nước này đang triển khai dự án mở rộng.
Kênh đào Nicaragua sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh của kênh đào Panama
Kênh đào Nicaragua sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh của kênh đào Panama
Bộ trưởng về chính sách công Nicaragua Paul Oquist cho biết dự án xây dựng kênh đào sẽ giúp tăng GDP của nước này thêm 15% trong năm 2015, tương tự như những lợi ích mà dự án mở rộng kênh đào Panama đem lại cho Panama. Việc xây dựng kênh đào sẽ giúp tăng thêm hàng trăm nghìn việc làm cho Nicaragua.
Kênh đào Nicaragua dự kiến sẽ dài hơn, rộng hơn và sâu hơn kênh đào Panama nên cho phép tàu có tải trọng lớn hơn đi qua.
Việc thực hiện dự án này, tuy cũng có những lợi ích kinh tế nhất định nhưng cũng kéo theo hệ lụy là hàng trăm nghìn nông dân nước này sẽ mất đất canh tác. giải được bài toán việc làm cho người nông dân và khắc phục các thiệt hại về môi trường là điều rất nan giải với quốc gia nghèo khó này.
Theo dự kiến ban đầu, công trình xây dựng con kênh này kênh nối Đại Tây Dương và Thái Bình Dương sẽ chính thức bắt đầu vào cuối năm nay. Tuy nhiên, đã có thông tin cho rằng mốc khởi đầu xây dựng kênh lưu thông hàng hải được coi là cạnh tranh với kênh đào Panama (của Panama) sẽ hoãn đến năm 2015.
Xuất hiện bàn tay của Nga trong dự án kênh đào Panama
Ngày 15-6-2013, Tổng thống Daniel Ortega và người đứng đầu HKND - doanh nhân người Trung Quốc Wang Jin ký Hiệp nghị, chính thức cấp phép đầu tư xây dựng dự án lớn nhất châu Mỹ Latin trong 100 năm qua. Công ty của Trung Quốc được ưu đãi trao cho quyền xây dựng và quản lý kênh cùng các dự án liên quan trong thời hạn 50 năm.
Tuy nhiên hợp đồng còn có những điều khoản mở có lợi cho công ty Trung Quốc. Chính quyền Nicaragua đã cho phép Công ty HKND được quyền gia hạn thêm 50 năm nữa và xây dựng dọc theo tuyến kênh này 2 khu mậu dịch tự do, 1 đường ống dẫn dầu, 1 sân bay và 1 tuyến đường sắt.
Về phía Nicaragua, họ sẽ được nhận 1% lợi nhuận trong năm đầu tiên kênh đào đi vào hoạt động và tỷ lệ lợi nhuận được hưởng sẽ tăng 10% sau mỗi thập kỷ và sẽ đạt 100% sau 100 năm. Như vậy, sau 100 năm Nicaragua mới chính thức lấy lại quyền quản lý con kênh của mình.
Dự án này sẽ phải đầu tư rất lớn cho công tác giải phóng mặt bằng qua phần lục địa của Nicaragua cùng với khối lượng đào bới khổng lồ, bởi con kênh có chiều dài kỷ lục tới 200km, dài gần gấp 3 lần kênh đào Panama (82km), chiều rộng và chiều sâu của nó cũng lớn hơn.
Kênh đào Panama hiện đang được nạo vét và mở rộng để tăng khối lượng lưu thông
Kênh đào Panama hiện đang được nạo vét và mở rộng để tăng khối lượng lưu thông
Tháng 10 năm 2013, doanh nhân Wang Jin cam kết là dự án sẽ được đầu tư vốn và nguồn nhân lực lớn nhất để hoàn thành đúng kỳ hạn. Cuộc thử nghiệm đầu tiên trên kênh đào sẽ bắt đầu vào tháng 12-2019 và nó sẽ mở ra cơ hội phát triển lịch sử không những cho nhân dân nước này mà còn cho toàn thể châu Mỹ Latin.
Tuy nhiên, các chuyên gia phân tích cũng đưa ra những cảnh báo về tính khả thi của dự án khi con kênh mới nằm khá gần kênh đào Panama, được đưa vào sử dụng năm 1914. Cùng với sự xuống dốc của ngành công nghiệp vận tải biển, trên một vùng biển có 2 hệ thống kênh đào lưu thông sẽ làm phân tán lưu lượng lưu thông.
Về phía Panama, nước này cũng không hề bày tỏ thái độ lo ngại về sự cạnh tranh trong trường hợp xuất hiện kênh đào Nicaragua. Ông Manuel Benitez, Phó Ban quản lý kênh đào Panama, ngày 11-6-2013 cho rằng, dù kế hoạch có triển khai thuận lợi thì Nicaragua cũng phải mất nhiều năm mới xây dựng xong con kênh này.
Hơn nữa, hiện Panama cũng sắp hoàn tất kế hoạch có tổng kinh phí 5,2 tỷ USD nhằm nạo vét và mở rộng kênh đào nước họ, nâng khối lượng lưu thông hàng hóa lên gấp bội, biến kênh đào Panama trở thành đối thủ nặng ký của kênh đào Nicaragua trong tương lai. Có thể nhận thấy, dự án hợp tác Trung Quốc - Nicaragua tiềm ẩn khá nhiều rủi ro.
Tuy nhiên, chắc chắn là Bắc Kinh sẽ tìm đủ mọi cách để thực hiện được dự án này bởi ngoài vấn đề kinh tế, nó còn mang lại những lọi ích địa-chính trị khó lường, đặc biệt là trong bối cảnh hiện đã có sự tham gia của Moscow trong vai trò đối tác kinh tế kiêm “bảo kê” chính trị - quân sự.
Tháng 6 vừa qua, Đài phát thanh “Tiếng nói nước Nga” đã công bố sự tham gia của các công ty Nga vào dự án liên danh với Trung Quốc. Ngoài ra, chính quyền đã Nicaragua ký kết với Moscow một thỏa thuận đặc biệt, theo đó các tàu chiến của Nga và máy bay sẽ tuần tra vùng lãnh hải đất nước Nicaragua và bảo vệ kênh trước “các hành động khiêu khích” có thể xảy ra.
Ngoài ra, trên lãnh thổ Nicaragua sẽ bố trí Trạm bảo dưỡng của Hải quân Nga. Điểm này đã gây ra rất nhiều suy đoán trong giới truyền thông phương Tây. Họ cho rằng nhân dịp này Nga sẽ cố gắng đạt được thỏa thuận về bố trí căn cứ quân sự của mình trong khu vực, trong kế hoạch mở chuỗi căn cứ ở Seychelles, Cuba, Việt Nam, Argentina và Nicaragua.

Vương Nghị: Đả Nhật, ép Mỹ, bảo vệ Nga


Chiến lược ngoại giao 2015 của Vương Nghị: Đả Nhật, ép Mỹ, bảo vệ Nga


(GDVN) - Hôm qua Bộ Ngoại giao Trung Quốc tổ chức chiêu đãi năm mới, Vương Nghị, Ngoại trưởng Trung Quốc có bài phát biểu "tống cựu nghênh tân".


Ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị.
Đa Chiều ngày 11/12 đưa tin, thời điểm năm 2014 sắp kết thúc và bước sang năm mới 2015, hôm qua Bộ Ngoại giao Trung Quốc tổ chức chiêu đãi năm mới, Vương Nghị, Ngoại trưởng Trung Quốc có bài phát biểu "tống cựu nghênh tân" trong đó nêu bật quan điểm, chiến lược của mình về ngoại giao Trung Quốc năm tới.
Khoét sâu lịch sử chiến tranh, tiếp tục đả kích Nhật Bản
Vương Nghị nói rằng năm 2015 đối với "thế giới và Trung Quốc" là một năm có ý nghĩa đặc biệt quan trọng khi kỉ niệm 70 năm ngày chiến thắng chủ nghĩa phát xít, đồng thời xây dựng nghị trình phát triển hậu 2015. Riêng Trung Quốc sẽ "long trọng tổ chức kỷ niệm 70 năm chiến thắng Nhật Bản" và đồng thời thúc đẩy cải cách, tiến hành pháp trị toàn diện.
Theo ông Nghị, hòa bình và phát triển đã trở thành 2 vấn đề lớn của thế giới hôm nay, đồng thời cũng là 2 nhiệm vụ lớn của ngoại giao Trung Quốc. Bắc Kinh theo ông Nghị sẽ tiếp tục kiên định "bảo vệ hòa bình và phát triển của thế giới", cùng cộng đồng quốc tế bảo vệ chính nghĩa và "trật tự sau chiến tranh", phản đối bất cứ phát ngôn hay hành động nào (mà Trung Quốc cho là) lật lại lịch sử.
Bắc Kinh sẽ thúc đẩy tiến trình phát triển mới sau năm 2015 phù hợp với lợi ích chung của cộng đồng quốc tế, "đặc biệt chiếu cố đến đại bộ phận các quốc gia đang phát triển", có cống hiến mới cho sự phát triển và tiến bộ của toàn thể nhân loại.
Trong bài phát biểu tiễn năm cũ đón năm mới, Vương Nghị công khai chỉ trích chính sách của Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe là "dẫn dắt Nhật Bản vào con đường hữu khuynh". Vương Nghị nhắc lại hai sự kiện, ngày 26/12 năm ngoái tròn 1 năm ông Shinzo Abe lên cầm quyền, Thủ tướng Nhật Bản đã viếng đền Yasukuni mà Bắc Kinh coi đó là biểu tượng cho chủ nghĩa quân phiệt Nhật Bản.
Vẻ mặt, thái độ của ông Tập Cận Bình khi tiếp Thủ tướng Shinzo Abe sang Bắc Kinh dự hội nghị APEC nói lên nhiều điều.
Sang năm 2014 Vương Nghị nói Shinzo Abe vẫn không ngừng "bước tiến hữu khuynh", thậm chí còn tăng tốc với quyết định cải cách Hiến pháp Nhật Bản hôm 1/7 cho phép Nhật Bản có quyền sử dụng vũ lực bảo vệ đồng minh. Vương Nghị gọi đây là quyền tiên phát chế nhân, làm thay đổi căn bản chính sách phòng thủ của Nhật Bản, đi ngược lại chủ nghĩa hòa bình sau chiến tranh (còn Trung Quốc không ngừng bành trướng sức mạnh quân sự thì không ai được nói gì vì Bắc Kinh coi đó là quyền của họ? - PV)
Ông Nghị cho rằng ngoài Hoa Kỳ, Úc và Philippines hoan nghênh động thái này của Nhật Bản thì "đa số quốc gia bày tỏ lo ngại", nhưng ông không nêu được ví dụ cụ thể nào, ngoài Trung Quốc và Hàn Quốc vốn có mâu thuẫn về lịch sử và lãnh thổ với Nhật Bản từ trước. Đa Chiều bình luận, thông điệp năm của Vương Nghị rõ ràng "đả kích chính diện" Nhật Bản.
Ép Mỹ phải công nhận nhận vai trò nước lớn "bằng vai phải lứa" của Trung Quốc
Diễn văn của Vương Nghị còn cho biết, trong năm 2015 Trung Quốc sẽ tiếp tục theo đuổi xây dựng mô hình mới quan hệ nước lớn "cùng thắng", đặc biệt là với Mỹ. Cái gọi là "mô hình mới quan hệ nước lớn" do Trung Quốc đưa ra, nhưng Mỹ chưa từng thừa nhận. Bắc Kinh cho rằng đây là môt hình, phương thức mới để xử lý các vấn đề mâu thuẫn phát sinh giữa "cường quốc đang trỗi dậy và nước lớn đã hình thành lâu đời".
Mặc dù Bắc Kinh ra sức giải thích rằng, "mô hình mới quan hệ nước lớn" là "không xung đột, không đối đầu, tôn trọng nhau, hợp tác cùng thắng" nhưng theo ông Nghị thì Washington chưa bao giờ đếm xỉa đến nó. Khái niệm này "rất hiếm khi thốt ra từ miệng lãnh đạo cấp cao của Mỹ, từ Obama trở đi". Cho đến nay chưa bao giờ Mỹ công khai thừa nhận và cam kết cùng Trung Quốc nỗ lực thực hiện điều này mà hay dùng các thuật ngữ ngoại giao khác mỗi khi phải nhắc đến nó.
Tháng trước Tổng thống Mỹ Obama sang Bắc Kinh dự hội nghị thượng đỉnh APEC tuyệt đối không nhắc gì đến cái gọi là "mô hình mới quan hệ nước lớn". Đa Chiều bình luận, người Mỹ thừa hiểu rằng Bắc Kinh đưa ra khái niệm này chỉ nhằm buộc Mỹ phải công nhận địa vị nước lớn của Trung Quốc, thậm chí ở mức độ nào đấy Bắc Kinh đang muốn ngồi ngang hàng với Washington. Một khi thừa nhận khái niệm Trung Quốc đưa ra sẽ đồng nghĩa với việc Mỹ "giáng cấp" quan hệ với các nước khác.
Dù Bắc Kinh có gợi ý thế nào, chưa bao giờ Washington mở lời công nhận cái gọi là mô hình mới quan hệ nước lớn.
Mỹ sẽ không bao giờ chấp nhận điều này, chính quyền Obama nhiều lần nhấn mạnh Washington quyết không đứng thứ 2, cho dù 100 năm nữa người Mỹ vẫn phải là lãnh đạo của thế giới. Theo như quan điểm của Đa Chiều, Mỹ quen làm "cảnh sát quốc tế" rồi, thường xuyên chỉ trích các vấn đề nội bộ của Trung Quốc, một khi thừa nhận "mô hình mới quan hệ nước lớn" thì từ đó về sau Washington sẽ phải "im". Nhưng điều này Mỹ không làm được.
Củng cố khối BRICS, bảo vệ quan hệ Trung - Nga
Phát biểu của Vương Nghị còn khẳng định sẽ duy trì quan hệ hợp tác chiến lược toàn diện Trung - Nga ở cấp độ cao để xây dựng hòa bình, tăng trưởng, cải cách, văn minh. Đồng thời trong năm 2015 Bắc Kinh tiếp tục tăng cường quan hệ với Ấn Độ, Brazil, Nam Phi là 3 nước còn lại của khối công nghiệp mới nổi BRICS.
Đối với các nước láng giềng, ông Nghị nói rằng Bắc Kinh sẽ đẩy mạnh cái gọi là "thân, thành, huệ, dung" và xây dựng "cộng đồng cùng chung vận mệnh với các nước láng giềng có chung lợi ích". 4 khái niệm mới "thân, thành, huệ, dung" mà Vương Nghị nhắc đến được cho là "tư tưởng ngoại giao Tập Cận Bình" với láng giềng được mô tả bởi các mỹ từ: "thân thiết, chân thành", nhưng cũng hàm chứa thái độ kẻ cả, bề trên với tư tưởng "ưu đãi, bao dung".
Ưu đãi thông thường chỉ kẻ có tiền có quyền có thế lực dành (ban phát kèm điều kiện) cho đối tượng họ cho là nhỏ hơn mình. Câu chuyện đồng tiền Trung Quốc và quan điểm Campuchia trong vấn đề Biển Đông là minh chứng rõ nét. Bao dung thì càng chỉ phù hợp trong quan hệ trên với dưới, lớn với nhỏ. Tư tưởng ngoại giao ấy là tư tưởng kẻ cả, trịch thượng, nói như dân gian là muốn làm trùm thiên hạ - PV.
Cụ thể theo Vương Nghị trong năm 2015 Bắc Kinh sẽ đẩy mạnh chiến lược xây dựng Con đường tơ lụa mới, ngân hàng đầu tư châu Á được ông Tập Cận Bình đưa ra mới đây, thúc đẩy tiến trình đàm phán khu tự do mậu dịch.

Indonesia lôi kéo Mỹ chống Trung Quốc ở Biển Đông

Báo Nhật: Indonesia lôi kéo Mỹ chống Trung Quốc ở Biển Đông


(GDVN) - Indonesia sẽ hợp tác với Mỹ khai thác khí đốt ở vùng biển quần đảo Natuna, bất chấp yêu sách "đường chín đoạn" phi pháp của TQ, hơn nữa sẽ tăng cường hiện diện

Cựu sĩ quan chỉ huy Lực lượng đặc nhiệm Indonesia, Luhut Panjaitan
Tờ "Học giả Ngoại giao" Nhật Bản ngày 11 tháng 12 đưa tin, một cố vấn cao cấp của Tổng thống Indonesia Joko Widodo ngày 10 tháng 12 tuyên bố, Indonesia sẽ kiên quyết bảo vệ chủ quyền trong các vấn đề hàng hải như đánh bắt cá phi pháp từ Biển Đông.
Theo bài báo, khi phát biểu tại Trung tâm nghiên cứu các vấn đề chiến lược và quốc tế (CSIS) ở Washington, cựu sĩ quan chỉ huy Lực lượng đặc nhiệm Indonesia Luhut Panjaitan nói: "Chủ quyền của Indonesia là không thể đàm phán... Về điểm này, chúng tôi rất kiên quyết".
Luhut Panjaitan nói, trong vấn đề Biển Đông, mặc dù Indonesia có thể trợ giúp thu hẹp bất đồng giữa các nước ASEAN và Trung Quốc, nhưng Indonesia cũng sẽ không tránh né khai thác tài nguyên ở vùng biển của mình. Điểm này đặc biệt đối với quần đảo Natuna, Indonesia luôn lo ngại một phần vùng biển xung quanh quần đảo này có chồng lấn với yêu sách "đường chín đoạn" của Trung Quốc.
Luhut Panjaitan nói: "Đối với quần đảo Natuna, chúng tôi xác định chắc chắn rằng, đây là lãnh thổ của Indonesia, đến nay, tôi cho rằng không có bất cứ vấn đề gì. Tôi nghĩ, chúng tôi sẽ đến khai thác... khí đốt".
Ông còn nói, hợp tác ở quần đảo Natuna giữa Công ty dầu mỏ quốc gia Indonesia và Công ty Chevron Mỹ sẽ có lợi cho bảo vệ chủ trương chủ quyền của Indonesia, bởi vì có sự tham gia của Mỹ.
Luhut Panjaitan còn cho biết: "Đây là một trong những mục tiêu, phát đi tín hiệu với Trung Quốc: Được rồi, anh không thể đến đây, bởi vì ở đây cũng có Mỹ hiện diện".
Luhut Panjaitan cho rằng, trong vấn đề Biển Đông, Bộ Ngoại giao và Quân đội Indonesia hoàn toàn không có bất đồng gì, mặc dù quan chức Quân đội Indonesia đầu năm 2014 từng tiến hành bình luận rõ ràng đối với sự cứng rắn (hung hăng dọa nạt) của Trung Quốc cũng như mối đe dọa của Trung Quốc đối với chủ quyền của Indonesia.
Luhut Panjaitan nói, ở góc độ rộng hơn, để bảo vệ tốt hơn biên giới của Indonesia, Tổng thống Indonesia có kế hoạch tăng ngân sách quốc phòng của Indonesia lên đến 1,5% GDP. Đến nay, ngân sách quốc phòng của Indonesia chưa hề vượt qua 1% GPD, lạc hậu xa so với các nước láng giềng như Malaysia và Singapore.
Luhut Panjaitan còn cho biết, Chính phủ Indonesia sẽ tăng cường tuần tra trên biển và mua thêm tàu chiến, máy bay để tăng cường năng lực trên không và trên biển của họ, trong đó bao gồm nhiều hơn các tàu tuần tra và máy bay vận tải C-130.
Tàu hộ vệ hạng nhẹ lớp Sigma số hiệu 367 của Hải quân Indonesia tham gia diễn tập CARAT 2012