Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014

Nga-Mỹ-EU mải đấu đá, để TQ thừa cơ vươn vòi bạch tuộc

Nga-Mỹ-EU mải đấu đá, để TQ thừa cơ vươn vòi bạch tuộc

Cuộc đấu giữa Nga với Mỹ-EU đang ngày càng khốc liệt, TQ nhân cơ hội này vươn cái vòi bạch tuộc của “Con đường tơ lụa” ra khắp thế giới.

Trung Quốc tranh thủ “trói” châu Âu vào “vòng kim cô kinh tế”
Báo chí phương Tây đồng loạt đưa tin, Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường đang đẩy nhanh tiến trình khai thông “con đường tơ lụa” vươn tới Trung và Đông Âu, cụ thể là Trung Quốc sẽ đầu tư 3 tỷ USD vào việc xây dựng phân khúc châu Âu của "con đường tơ lụa" và có ý định chi thêm 1 tỷ USD chi phí phát sinh cho dự án này.
Tất cả 16 quốc gia ở Trung và Đông Âu đã được mời tham gia dự án xây dựng cơ sở hạ tầng. Tại Belgrade, Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường đã hội đàm trong hai ngày với lãnh đạo các nước này theo công thức “16 + 1” và đã tiến hành các cuộc hội kiến tay đôi.
Hội nghị thượng đỉnh giữa Trung Quốc với Trung và Đông Âu là sự kiện quy mô lớn nhất nhằm vận động sáng kiến của Chủ tịch Tập Cận Bình về thành lập khu vực thương mại tự do dọc theo con đường tơ lụa. Vào tháng 11, ông Lý Khắc Cường đã tổ chức hoạt động tương tự ở Myanmar tại Hội nghị thượng đỉnh ASEAN-Trung Quốc.
Dự án này là một phần của tham vọng bành trướng tài chính trên phạm vi toàn cầu của Trung Quốc. Mục đích của dự án là xây dựng một hành lang giao thông mới từ Địa Trung Hải đến Đông Âu và Trung Âu với con đường thuận tiện để đi tới châu Phi.
Phó Giám đốc Viện Chính trị và kinh tế thế giới (IMEMO) của Nga - ông Vasily Mikheev nói: “Một trong những ý tưởng quan trọng của ông Tập Cận Bình là chiến lược mới cho vốn tư bản Trung Quốc. Nguồn vốn đang rất dồi dào của Trung Quốc không có đủ chỗ đứng trên thị trường nội địa. Do đó, cần phải mở ra giai đoạn mới”.
Ông Mikheev nhấn mạnh, Bắc Kinh đang bước vào giai đoạn mới có thể được gọi là chiến lược bành trướng tài chính ở nước ngoài để mở rộng phạm vi ảnh hưởng về chính trị. Nguồn vốn tư bản Trung Quốc chính là một vũ khí mới, có sức mạnh ghê gớm trên vũ đài quốc tế, vì thế cần phải được hỗ trợ bằng sáng kiến chính trị lớn.
Vì vậy, Trung Quốc đã hiện thực hóa nó bằng chiến lược kinh tế quy mô trên phạm vi toàn cầu, đó là xây dựng con đường tơ lụa trên biển và trên bộ. Các dự án này là rất tốn kém, nhưng Bắc Kinh hoàn toàn có thể hoàn thành dự án kỳ vĩ này trong lĩnh vực hiện không có đối thủ cạnh tranh.
Tuyến đường tơ lụa trên đất liền và trên biển của Trung Quốc đang bao bọc cả châu Á và châu Âu
Tuyến đường tơ lụa trên đất liền và trên biển của Trung Quốc đang bao bọc cả châu Á và châu Âu
Hôm 18-11 vừa qua, Bắc Kinh đã tiến hành khai trương tuyến đường sắt xuyên lục địa Trung Quốc - Tây Ban Nha dài nhất thế giới, chạy từ phía đông Trung Quốc đến khu vực Địa Trung Hải của châu Âu, xuyên qua 6 quốc gia Á-Âu, có độ dài lên tới 13.052 km, với tổng thời gian hành trình lên tới 21 ngày.
Tuyến đường sắt Nghĩa Ô - Madrid (YixinOu - nối liền Kazakhstan, Nga, Belarus, Ba Lan) mới được đưa vào sử dụng này đã phá vỡ kỷ lục của tuyến đường sắt số 1 thế giới trước đây là tuyến nội địa Moscow-Vladivostok khi nó dài hơn tuyến đường sắt Nga tới 725km.
Tuy nhiên, không như tuyến đường sắt nội địa của Nga, trong suốt cuộc hành trình xuyên lục địa Á-Âu của mình, hàng hoá trên chuyến tàu Yixinou sẽ bị tái kiểm tra và đóng gói lại ở 3 trạm kiểm soát, do những tiêu chuẩn hải quan khác nhau ở những quốc gia mà nó chạy qua.
Bắc Kinh luôn muốn nối Nghĩa Ô, trung tâm bán buôn hàng hoá tiêu dùng lớn nhất thế giới thuộc tỉnh Chiết Giang với thị trường châu Âu bằng đường sắt. Theo Uỷ ban châu Âu, Trung Quốc là nguồn nhập khẩu lớn nhất của EU với kim ngạch giao dịch thương mại song phương lên tới hơn 1 tỉ USD/ngày.
Xây dựng được tuyến đường sắt này, Trung Quốc sẽ bớt phụ thuộc vào vận chuyển đường biển và hàng không. Ngoài ra, đường sắt được cho là phương tiện nhanh hơn đường biển và rẻ hơn nhiều so với đường hàng không. Tuy nhiên, Bắc Kinh có thể sẽ phải trợ giá, do chi phí vận chuyển trên tuyến đường đường sắt này đang có giá cao hơn 20% so với tuyến đường biển.
Cuối tháng 3 vừa qua, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình thông báo sẽ xây dựng tuyến đường sắt tơ lụa mới mang tên YuxinOu, xuất phát từ thành phố Trùng Khánh, phía Tây Nam Trung Quốc, dài 11.179 km, qua 6 quốc gia là Trung Quốc (Tân Cương), Kazakhstan, Nga, Belarus, Ba Lan và dừng lại ở thành phố Duisburg của Đức.
Dự kiến, khi tuyến đường sắt này hoàn thành, việc đi lại giữa thành phố 30 triệu dân Trùng Khánh - biểu tượng phát triển của vùng tây nam Trung Quốc và Duisburg - cảng nội địa lớn nhất thế giới, đồng thời còn là một trong những trung tâm vận tải và thương mại quan trọng nhất của Đức sẽ mất khoảng 16 ngày.
Tuyến đường sắt YixinOu, nối liền Nghĩa Ô - Trung Quốc với Madrid - Tây Ban Nha
Tuyến đường sắt YixinOu, nối liền Nghĩa Ô - Trung Quốc với Madrid - Tây Ban Nha
Ngoài ra Trung Quốc còn xây dựng 3 tuyến đường sắt mới cũng thuộc dự án “Con đường tơ lụa” là tuyến Vũ Hán - Meilink Pal Dube (Cộng hòa Czech) mang tên HanxinOu, tuyến Thành Đô - Lodz (Ba Lan) mang tên RongOu và tuyến Trịnh Châu - Hamburg (Đức) mang tên ZhengxinOu.
Toàn bộ các tuyến đường sắt Yixinou, YuxinOu, HanxinOu, RongOu và ZhengxinOu sẽ “hợp long” ở Lan Châu, sau đó đi qua Ô Lỗ Mộc Tề (Urumqi) - thủ phủ của khu tự trị Tân Cương. Bắt đầu từ đó, nó sẽ chạy qua Kazakhstan và tỏa thành nhiều nhánh để tới các địa điểm ở châu Âu.
Trong bối cảnh sự đói khát tài chính trong EU, thái độ hào phóng của Trung Quốc là không có giới hạn. Hơn nữa, Bắc Kinh hứa sẽ khuyến khích các công ty và ngân hàng ở Trung và Đông Âu phát hành chứng khoán để thanh toán nợ trên thị trường Trung Quốc. Ngoài ra, các bên đang tìm kiếm khả năng thành lập một quỹ phi Euro để thanh toán bằng đồng Nhân dân tệ.
Xét theo mọi việc, doanh nghiệp châu Âu đánh giá tích cực kết quả chuyến thăm của ông Lý Khắc Cường, coi đó là một cơ hội tốt. Nhưng giới chính trị ở nhiều nước lo lắng trước việc Trung Quốc đang tích cực tiếp cận châu Âu, coi hoạt động của ông Lý Khắc Cường là một thách thức bởi Bắc Kinh đang muốn “trói” châu Âu vào chiếc vòng kim cô kinh tế của mình.
Lung lạc châu Á bằng lợi ích, tấn công ngoại giao kinh tế vào ASEAN
Tại diễn đàn ASEAN và hội nghị cấp cao Đông Á (12-14 tháng 11), Thủ tướng Trung Quốc Lý Khắc Cường cũng đã thu hút sự chú ý của các thủ lĩnh “nhóm 10” ASEAN cũng như lãnh đạo Nga, Hoa Kỳ, Nhật Bản, Ấn Độ, Australia tới sáng kiến của Chủ tịch Tập Cận Bình.
Trung Quốc đã bàn về mở rộng số lượng thành viên tham gia vào các dự án như tạo lập tuyến đường biển và đường bộ của Con đường Tơ lụa từ Thái Bình Dương đến Đại Tây Dương và Ngân hàng Á châu đầu tư vào cơ sở hạ tầng và khu vực tự do thương mại ở châu Á-Thái Bình Dương.
Để thiết lập hành lang thương mại-giao thông Á-Âu, Trung Quốc đã thành lập “Quỹ Con đường Tơ lụa” và dự kiến đầu tư vào quỹ này 40 tỷ USD. Trước đó, Bắc Kinh công bố rằng ở bước khởi động sẽ đóng góp 50 tỷ USD vào dự án của Ngân hàng Á châu đầu tư cơ sở hạ tầng. Tuy nhiên, quỹ này rộng cửa hoan nghênh các nhà đầu tư từ châu Á cũng như bên ngoài khu vực tham gia vào.
Phần “con đường tơ lụa” trên lục địa bên phần đất Trung Quốc
Phần “con đường tơ lụa” trên lục địa bên phíaTrung Quốc
Trước đó, phát biểu trong cuộc họp tại Bắc Kinh với các nhà lãnh đạo từ Bangladesh, Campuchia, Lào, Mông Cổ, Myanmar, Pakistan và Tajikistan hôm 8-10, ông Tập Cận Bình nói mục tiêu của quỹ Con đường tơ lụa là để “phá vỡ nút thắt cổ chai trong kết nối” tại châu Á, tập trung xây dựng đường giao thông, đường sắt, cảng, sân bay khắp Trung Á và Nam Á cả trên biển và trên bộ.
Nằm trong chuỗi tham vọng này, trước đó, tháng 10/2013, trong chuyến thăm một số nước Đông Nam Á, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình còn đưa ra một “sáng kiến”, kêu gọi các nước trong khu vực cùng hợp tác với Trung Quốc để xây dựng “Con đường tơ lụa trên biển trong thế kỷ 21” - thực chất là tuyến đường biển huyết mạch nối Trung Quốc với Ấn Độ Dương bằng cách đi qua Biển Đông và vượt qua eo biển Malacca.
Theo quan điểm của ông Viktor Sumsky - Giám đốc Trung tâm ASEAN thuộc trường MGIMO, tại Naypyidaw thủ đô của Myanmar, cũng sẽ mở ra cuộc tấn công ngoại giao của Trung Quốc nhắm tới các nhà lãnh đạo đông nam Á bởi đề xuất của Trung Quốc phần nhiều phù hợp với những gì mà bản thân ASEAN mong muốn.
Dù sao chăng nữa, các nước có kết nối tương hỗ với nhiều hạng mục trong kế hoạch phát triển tổng thể trên không gian ASEAN. Cuộc thảo luận về chủ đề này diễn ra đã mấy năm nay, và trong suốt thời gian đó các nước ASEAN xem Trung Quốc như là một đối tác quan trọng trong quá trình thực thi các dự án cơ sở hạ tầng.
Nhìn toàn cục, cả “Con đường tơ lụa của thế kỷ 21”, cả dự án Ngân hàng Á châu đầu tư cơ sở hạ tầng mà phần lớn các chuyên viên gọi là phương án Trung Quốc thay thế cho Ngân hàng Phát triển châu Á, cả khu vực thương mại tự do ở châu Á-Thái Bình Dương - đều là những dự án địa chính trị ở tầm chiến lược và có cơ sở thực tiễn.
Nhận xét của chuyên viên Yakov Berger từ Viện nghiên cứu Viễn Đông của Nga cho rằng, không phải ngẫu nhiên mà các dự án này được ví với kế hoạch Marshall, từng thay đổi cấu trúc mối quan hệ quốc tế sau Thế chiến II. Sáng kiến của Bắc Kinh có ý nghĩa quan trọng đối với châu Á, với khu vực châu Á-Thái Bình Dương và đối với thế giới về sự biến cải cơ sở hạ tầng.
Trung Quốc đề xuất phát triển công nghệ, thay đổi toàn bộ mạng lưới đường sắt, xa lộ, mạng tiềm năng cũng như bất kỳ mạng nào có thể liên kết toàn khu vực từ Thái Bình Dương đến Đại Tây Dương. Đó là sự thay đổi trong hệ thống tài chính, mà chỗ dựa căn bản sẽ không chỉ riêng đồng USD mà cả những ngoại tệ khác, trước hết là đồng tiền quốc gia của Trung Quốc và các nước khác.
Phần “con đường tơ lụa” trên lục địa bên phần bên nước ngoài
Phần “con đường tơ lụa” trên lục địa chạy sang châu Âu
Đó là sự thay đổi cả trong những khối hiện thực, bởi trong vành đai kinh tế của Con đường Tơ lụa sẽ gồm cả những vùng kém phát triển hơn so với Trung Quốc. Các địa bàn này đòi hỏi phải phát triển cả công nghiệp lẫn dịch vụ. Ý nghĩa quan trọng không kém là sự tái cơ cấu nền kinh tế thế giới, mà ở mức độ lớn cũng là tái cơ cấu chính trị.
Xem xét tính toán của Bắc Kinh về tái cơ cấu hạ tầng giao thông-liên lạc trên không gian Á-Âu, giới chuyên viên đã gọi đây là cuộc bành trướng toàn cầu mới của Trung Quốc, bởi túi tiền của Tập Cận Bình đang rủng rỉnh, còn chiếc ví của Obama gần như trống rỗng, trong khi các nền kinh tế đang khát vốn để tăng trưởng.
Thử điểm lại các khoản tiền của Bắc Kinh tung ra gần đây: Con đường tơ lụa mới 40 tỷ USD từ châu Á luồn lách đến từng ngóc ngách của châu Âu để xây dựng hệ thống cảng khẩu, khu công nghiệp cơ sở hạ tầng tại các quốc gia châu Á nó đi qua, 20 tỷ USD cam kết vốn vay cho khu vực Đông Nam Á và 8 tỷ USD cam kết cho riêng Myanmar vay.
Trong khi Nga với Mỹ và châu Âu đang đấu đá đến hồi quyết liệt vì cuộc khủng hoảng Ukraine thì quả thực Trung Quốc đã làm được rất nhiều việc. Túi tiền không đáy và tham vọng không giới hạn đã khiến Trung Quốc thò tay khống chế khắp 2 châu lục Á-Âu, tạo lập ảnh hưởng lớn ở châu Phi và Mỹ Latin.
Kinh tế quyết định chính trị, một khi Bắc Kinh xây dựng hoàn hảo con đường tơ lụa xuyên lục địa, toàn bộ 2 châu lục này sẽ phụ thuộc vào Trung Quốc, đẩy bật ảnh hưởng của Mỹ ra khỏi khu vực Á-Âu, chiến lược “tái cân bằng” của ông Obama có xoay tứ phía cũng chả thể giúp Washington tạo lập được sự cân bằng chứ đừng nói là răn đe Bắc Kinh.
Có thể Trung Quốc sẽ không nắm được vị thế lãnh đạo thế giới nhưng trên thế giới cũng không còn ai có thể kiềm chế được Bắc Kinh vì tất cả những mối quan hệ lợi ích đan xen chồng chéo giữa các bên. Trong cuộc đấu khốc liệt giữa Nga với Mỹ và EU, kẻ thắng cũng sẽ trở thành bại tướng dưới tay Trung Quốc.
Phải chăng đã đến lúc Nga-Mỹ-EU nên dừng lại, đừng để Trung Quốc “đục nước béo cò” rồi đến lúc hối hận cũng không kịp?
  • Thiên Nam

Việt Nam thiếu tên lửa phòng thủ Trường Sa

Báo Hoàn Cầu: Việt Nam thiếu tên lửa phòng thủ Trường Sa


(GDVN) - Tai mắt tình báo Hoa Nam luôn luôn theo dõi mọi động thái củng cố và bảo vệ chủ quyền cũng như các hoạt động phòng thủ của Việt Nam.


Hải quân Việt Nam tập trận trên Biển Đông, ảnh: Tuoitrenews.
Tờ Vượng Báo của Đài Loan ngày 19/12 đưa tin, Thời báo Hoàn Cầu mà Vượng Báo xem như một tờ "lá cải" được điều hành bởi Nhân Dân nhật báo, cơ quan ngôn luận của đảng Cộng sản Trung Quốc ngày 18/12 đăng bài phân tích "các mối đe dọa Trung Quốc từ các đối thủ trên Biển Đông", trong đó Việt Nam được tờ báo này xếp đầu danh sách.
Trong những năm qua Trung Quốc đã (nhảy vào tranh chấp lãnh thổ và) đụng độ với các nước láng giềng trên Biển Đông mà chủ yếu là Philippines và Việt Nam. Thời báo Hoàn Cầu cho rằng các bên trên Biển Đông có khả năng sẽ tranh thủ xây dựng cơ sở hạ tầng quân sự để bảo vệ yêu sách của mình trong những năm tiếp theo. Tờ báo xếp hạng thứ tự "mối đe dọa đối với Trung Quốc" ở Biển Đông là Việt Nam, Philippines, Malaysia và Brunei.
"Việt Nam có công sự trận địa trên 9 đảo, nhưng thiếu tên lửa đất đối hạm"

Thời báo Hoàn Cầu tuyên truyền xuyên tạc rằng, từ năm 1970 đến đầu những năm 1990 Việt Nam "chiếm của Trung Quốc" 29 đảo và rặng san hô trong quần đảo Trường Sa và không ngừng củng cố cơ sở hạ tầng phòng thủ trong khu vực. Cần phải nói ngay rằng, quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa hoàn toàn thuộc chủ quyền của Việt Nam đã bị Bắc Kinh thừa cơ cất quân xâm lược từ các năm 1956, 1974 và 1988. Trung Quốc đã xây công sự nhà nổi kiên cố bất hợp pháp và phái quân đồn trú trái phép đến nay - PV.
Tờ báo "lá cải" Trung Quốc cho rằng, Việt Nam đã sử dụng 2 chiến lược phòng thủ ở Trường Sa. Chiến lược thứ nhất là thiết lập các vị trí phòng thủ bao gồm các cấu trúc phòng thủ vĩnh viễn nơi con người có thể sinh sống và phục vụ tác chiến, tạo thành cơ sở hạ tầng phòng thủ chiến lược. Chiến lược thứ hai theo Thời báo Hoàn Cầu, Việt Nam đã thiết lập được các tiền đồn quân sự và lực lượng phòng vệ trên các địa điểm này, mở rộng hoạt động phòng thủ. Việt Nam dã tập trung năng lực phòng thủ vào 9 đảo trong quần đảo Trường Sa mà theo Thời báo Hoàn Cầu, các đảo Trường Sa và Nam Yết là đồn lũy phòng thủ cốt lõi của quân đội Việt Nam ở Biển Đông.
Báo "lá cải" Trung Quốc tuyên bố, Việt Nam có khoảng 2200 binh sĩ đóng quân ở quần đảo Trường Sa, chủ yếu được trang bị súng, xe tăng, tên lửa chống tăng và máy bay trực thăng vũ trang cơ động, nhưng Việt Nam không có bất kỳ hệ thống tên lửa đất đối hạm nào do cơ sở hạ tầng trên các đảo không đủ điều kiện hỗ trợ lắp đặt cho các hệ thống tên lửa phức tạp này.
Tình báo Hoa Nam không ngừng nhòm ngó các hoạt động phòng thủ của người Việt
Hoàn Cầu cho hay, một bộ ảnh nổi bật trong Báo ảnh Việt Nam cho thấy 9 đảo chính Việt Nam chốt giữ ở Trường Sa có trang bị súng phòng không 23 ly, 6 đảo có súng phòng không 37 ly, 5 đảo có pháo 85 ly và 2 đảo có pháo 122 ly và 130 ly. Về lực lượng xe tăng, Hoàn Cầu cho rằng 6 đảo Việt Nam trang bị xe tăng hạng trung của Nga T-54/55, 4 đảo có xe tăng lội nước PT-76 do Nga chế tạo, tổng cộng khoảng 120 súng máy và 60 xe tăng hạng trung.
Cũng theo Thời báo Hoàn Cầu, trên đảo Trường Sa và Nam Yết, quân đội Việt Nam có một tiểu đoàn pháo 122 ly, một khẩu đội pháo 85 ly, một khẩu đội pháo 130 ly, 2 đến 3 cụm súng phòng không 23 ly hoặc 37 ly và 1 ụ xe tăng. Máy bay trực thăng quân sự có thể cất cánh và hạ cánh từ trên ít nhất 5 trong số 29 đảo, rặng san hô Việt Nam đang đóng quân ở quần đảo Trường Sa.
Mọi hoạt động của Quân đội Nhân dân Việt Nam mà báo chí phản ánh đều có thể là mục tiêu theo dõi của tình báo Hoa Nam. Ảnh: Talk Vietnam.

Cần lưu ý rằng, không thể xác định những thông tin, con số về binh hỏa lực Việt Nam ở Trường Sa do Thời báo Hoàn Cầu đề cập từ đâu ra cũng như việc tung ra thông tin này nhằm động cơ, mục đích gì. Tuy nhiên có thể chắc chắn một điều, tai mắt tình báo Hoa Nam luôn luôn theo dõi mọi động thái củng cố và bảo vệ chủ quyền cũng như các hoạt động phòng thủ của Việt Nam. Một bài báo ảnh của Việt Nam cũng có thể lọt vào mắt tình báo Trung Quốc, tất nhiên Bắc Kinh tìm hiểu chẳng có mục đích tốt đẹp nào mà chỉ phục vụ cho mưu đồ độc chiếm Biển Đông, bành trướng lãnh thổ - PV.
Thời báo Hoàn Cầu bình luận, từ "cấu hình" binh hỏa lực này có thể thấy, nếu bị tấn công ở Trường Sa, Việt Nam sẽ sử dụng pháo nòng cỡ lớn của mình trên các đảo để bắn trả tàu chiến đối phương trong một cuộc đọ súng tầm xa. Các khẩu pháo 130 ly có tầm bắn 27 km, một khoảng cách tương tự tầm bắn của hỏa lực tàu khu trục Trung Quốc, Hoàn Cầu lưu ý.
Tầm bắn của các khẩu pháo được triển khai bởi các binh sĩ Việt Nam là để đối phó với các loạt tấn công tầm xa và tầm trung trong khi hỏa lực tầm gần sẽ được sử dụng đối phó với lính đổ bộ. Thời báo Hoàn Cầu lấy đảo Trường Sa làm ví dụ, tờ báo cho rằng Việt Nam bố trí 4 súng máy có tầm bắn trên 16 km, 21 súng có tầm bắn hơn 14 km, 31 súng có tầm bắn trên 10 km và 48 súng có tầm bắn 2km. Việt Nam cũng có thể sử dụng trực thăng vũ trang để khởi động các loạt tấn công đường không.
Thời báo Hoàn Cầu "hé lộ" một số điểm Việt Nam dễ bị ai đó tấn công ở Trường Sa, coi thường Philippines và các bên còn lại
Tờ báo đảng Trung Quốc cho rằng ngoài 9 đảo lớn, 20 điểm đảo, bãi đá rặng san hô còn lại Việt Nam đang chốt giữ có nhiều điểm "dễ bị tấn công" bởi các điểm này chỉ có các nhà dàn hoặc công sự bê tông với binh lính chỉ được trang bị vũ khí cá nhân.
Hoàn Cầu nói rằng một số đơn vị đặc biệt của quân đội Việt Nam được cho là đã được đào tạo chiến tranh đổ bộ ở quần đảo Trường Sa và tiểu đoàn phản ứng nhanh 126 được thành lập năm 2005 phòng thủ tại Trường Sa.
Dẫn lời Lý Minh Giang, một chuyên gia về vấn đề Biển Đông tại trường Rajaratnam, Singapore, Thời báo Hoàn Cầu cho rằng xét về cơ sở hạ tầng cũng như binh hỏa lực, Việt Nam là "mối đe dọa lớn nhất" của Trung Quốc ở Biển Đông, tiếp theo là Malaysia và Philippines.
Đối với Philippines, Thời báo Hoàn Cầu cho rằng Manila tương đối yếu khi xem xét điều kiện nền kinh tế, sức mạnh quân sự cũng như chiến lược của nước này trong khu vực. Hiện tại Philippines chiếm giữ (trái phép) 8 điểm đảo, bãi đá và rặng san hô trong quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam), bao gồm đảo Thị Tứ lớn thứ 2 trong quần đảo Trường Sa, nơi Philippines đưa hàng trăm thường dân ra sống cùng với 40 binh lính.
Nguồn tin về số lượng binh sĩ của Philippines ở Trường Sa có nhiều con số khác nhau, dao động từ 60 đến 200 quân. Lần đầu tiên Philippines di dân ra Thị Tứ sinh sống vào năm 2001, Manila xâydựng 1 trường học, 1 hội trường, phòng khám, 1 doanh trại quân đội, 1 nhà máy xử lý nước, 1 giếng sâu, 1 cầu tàu nhỏ và 1 đường băng 1300 mét, một máy phát điện và một số nhà kính. Có những chuyến bay giữa đảo Thị Tứ với Puerto Princesa ở trong đất liền Philippines.
Trung Quốc thường xuyên phô diễn sức mạnh quân sự, tìm cách gây hấn thay đổi hiện trạng trên Biển Đông.
Trên các đảo khác như Bến Lạc và Song Tử Đông, Philippiné chỉ xây dựng (trái phép) một vài cấu trúc đơn giản, còn ở đảo Bình Nguyên và đá An Nhơn, Manila chỉ dựng lên một tháo cao 10 mét trên mặt nước biển và có thể quan sát sang đảo Loại Ta và đảo Vĩnh Viễn nên Philippines thực sự không cắt quân chiếm đóng 2 đảo này. Một bộ phim tài liệu trên kênh truyền hình GMA7 ở Philippines mô tả cuộc sống hàng ngày của binh lính trên các đảo nước này chiếm đóng ở Trường Sa.
Nhưng theo các tài liệu khác, có 4 binh sĩ Philippines được đưa ra đảo Vĩnh Viễn được vũ trang súng M-16 và lựu đạn, đồn trú trên một nhà giàn đơn giản dựng bằng gỗ và mỗi tháng được cung cấp thực phẩm và thay quân 1 lần. Trong tháng 5 một sỹ quan cấp cao quân đội Philippines nói với Kyodo News rằng nước này có kế hoạch triển khai 2 tàu tuần tra bảo vệ bờ biển và giám sát nghề cá ra đảo Thị Tứ và triển khai tuần tra thường xuyên ở Vĩnh Viễn. Đồng thời Manila thành lập một nhóm đặc nhiệm hoạt động trên 8 điểm đang chiếm đóng ở Trường Sa.
Philippines khó có thể duy trì ngay cả với một cuộc chiến tranh cường độ thấp trong khu vực. Quân đội Philippines chủ yếu đối phó với lực lượng du kích trong khi hải quân được giao nhiệm vụ duy trì chiếm đóng, khẳng định yêu sách ở Biển Đông. Philippines có 3 căn cứ hải quân chính ở Cavite, San Vicente và Mactan Cebu và phần lớn tàu quân sự nằm tại đây. Theo một chuyên gia quốc phòng, mặc dù Philippines đã chi một khoản tiền lớn cho việc hiện đại hóa quân đội, Manila vẫn "không có cửa" để đối đầu với Trung Quốc.
Sau khi tham gia các cuộc tập trận quân sự chung với Úc, New Zealand, Anh và Singapore tháng 8/1983, Malaysia đã phái lực lượng thủy quân lục chiến đánh chiếm đá Hoa Lau và chiếm giữ (bất hợp pháp) đến nay. Năm 1996 nước này tiếp tục đánh chiếm đá Kỳ Vân và đá Kiêu Ngựa, tháng 5/1999 Kuala Lumpur đánh chiếm tiếp bãi Thám Hiểm và đá Én Ca. Malaysia đã mở một khu nghỉ mát trên đá Hoa Lau và xây dựng (trái phép) một đường băng ở đó. Hiện tại Malaysia có khoảng hơn 100 quân chiếm đóng trên năm điểm đảo, rặng san hô ở Trường Sa và tập trung chủ yếu trên đá Hoa Lau, Kiêu Ngựa và Kỳ Vân.
Malaysia đã đặt trọng tâm vào xây dựng cơ sở hạn tầng trong những năm gần đây, ngoài nhập khẩu 18 máy bay MiG-29 của Nga và 32 chiếc F-18 Hornet, F-15 Eagle do Mỹ chế tạo, Malaysia còn đầu tư mua mới 54 tàu hải quân. Nước này cũng đang xây dựng hạm đội tàu ngầm của mình, mua 2 tàu ngầm tấn công lớp Scorpên và Agosta. Trong báo cáo quốc phòng năm 2014 của mình, Malaysia tập trung vào hiện đại hóa hải quân. Trong tháng 11 một lãnh đạo Malaysia cho biết, căn cứ không quân Butterworth đã được chuyển giao 1 chiếc F-16 Falcon rất gần với vùng biển Malaysia yêu sách ở Trường Sa.
Brunei không có sự hiện diện quân sự ở Trường Sa. Brunei yêu sách một phần quần đảo Trường Sa, nhưng có một quân đội quy mô nhỏ vì dân số cũng như lãnh thổ nhỏ, vì vậy không có nhiều mối đe dọa từ quốc gia này, Thời báo Hoàn Cầu bình luận.

Kế hoạch tác chiến Mỹ: chủ động khai chiến với Trung Quốc

Kế hoạch tác chiến Mỹ: chủ động khai chiến với Trung Quốc


(GDVN) - Mỹ đang muốn tăng cường hợp tác với Hàn Quốc và Nhật Bản để mở rộng mặt trận hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo liên hợp toàn bộ khu vực Đông Bắc Á.

Tờ "Hoàn Cầu" Trung Quốc ngày 19 tháng 12 dẫn trang mạng "World Socialist" ngày 18 tháng 12 đưa tin, là một phần của Luật trao quyền quốc phòng năm 2015, Mỹ đang muốn tăng cường hợp tác với Hàn Quốc và Nhật Bản để mở rộng mặt trận hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo liên hợp toàn bộ khu vực Đông Bắc Á của họ.
Không quân Mỹ, ảnh minh họa
Mặc dù về danh nghĩa là nhằm vào hệ thống phòng thủ tên lửa của CHDCND Triều Tiên, nhưng thực chất là một phần của mở rộng quân bị Mỹ nhằm vào Trung Quốc.
Theo bài báo, kinh phí quân sự Mỹ được Thượng viện thông qua ngày 12 tháng 12 sẽ lên tới 585 tỷ USD, trong đó bao gồm chi tiêu quân sự mới ở khu vực Trung Đông. Nhưng, luật này yêu cầu tiến hành đánh giá đối với cơ hội tăng cường hợp tác tên lửa giữa Mỹ, Nhật Bản và Hàn Quốc, tăng cường hợp tác về tên lửa tầm ngắn, hỏa tiễn và phòng thủ pháo, xóa bỏ mối đe dọa đến từ bán đảo Triều Tiên.
Theo báo Trung Quốc, Mỹ luôn sử dụng mối đe dọa từ CHDCND Triều Tiên để biện hộ cho các căn cứ quân sự của họ ở Hàn Quốc và Nhật Bản. Là một phần của "trục châu Á", chính quyền Obama không ngừng "tạo căng thẳng" ở bán đảo Triều Tiên, coi đây là cớ để tiến hành chuẩn bị quân sự, mũi dùi nhằm thẳng vào Trung Quốc.
Mặc dù chính phủ Mỹ cho biết hệ thống phòng thủ tên lửa của họ là "mang tính phòng ngự", nhưng đây lại là một bộ phận then chốt trong kế hoạch của Lầu Năm Góc: Phát động chiến tranh mang tính tấn công đối với Trung Quốc. Mục đích chính của họ là ngăn chặn Trung Quốc tiến hành phản ứng đối với các cuộc tấn công của Mỹ.
Cụm máy bay ném bom H-6 Không quân Trung Quốc thả bom
Chính phủ Mỹ và Nhật Bản đang hợp tác chặt chẽ, xây dựng hệ thống tên lửa đạn đạo kết hợp với hệ thống radar X-band ở miền bắc Nhật Bản, đồng thời vào tháng 10 triển khai hệ thống radar thứ hai ở Nhật Bản. Phạm vi hiệu quả của radar X-band đạt 2.000 km, đồng thời kết nối với hệ thống radar phòng thủ tên lửa Aegis và "phòng thủ khu vực tầm cao đoạn cuối" (THADD) của căn cứ hải quân Mỹ.
Mỹ từng gia tăng triển khai hệ thống THADD ở Hàn Quốc vào tháng 5 năm 2014. Nhưng xét tới quan hệ với Trung Quốc, Hàn Quốc ban đầu muốn tuyên bố họ hoàn toàn không tham gia vấn đề này, Hàn Quốc trước hết tuyên bố họ toàn hoàn không tham gia hệ thống tên lửa đạn đạo của Mỹ, mà là lựa chọn phát triển hệ thống phòng thủ tên lửa và không quân của mình.
Nhưng, ông Kim Kwan-Jin khi làm Bộ trưởng Quốc phòng Hàn Quốc cho biết, ông hoàn toàn không phản đối triển khai hệ thống THADD ở Hàn Quốc, còn Bộ trưởng Quốc phòng hiện tại là Han Min-Koo vào tháng 10 nói thẳng rằng: "Do hạn chế về tiền bạc để ứng phó với vấn đề hạt nhân và mối đe dọa tên lửa Triều Tiên, triển khai hệ thống THADD ở Hàn Quốc có lợi cho bảo đảm quốc phòng-an ninh của Hàn Quốc".
Hiện nay, quân đồn trú Mỹ ở Hàn Quốc khoảng 28.500 quân, nếu Trung-Mỹ xảy ra xung đột, Hàn Quốc sẽ trở thành tiền tuyến đầu tiên của Đông Á. Mỹ kêu gọi hai nước Hàn Quốc, Nhật Bản tăng cường hợp tác quân sự ba bên với Mỹ, nhưng do Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe muốn "làm đẹp tội ác" của chủ nghĩa đế quốc Nhật Bản trong Chiến tranh thế giới lần thứ hai, làm cho nội bộ Hàn Quốc nổi lên thái độ chống Nhật, dẫn đến quan hệ Nhật-Hàn xấu đi.
Nhưng, “quan hệ lạnh lẽo” với Nhật Bản hoàn toàn không ngăn cản chính quyền bà Park Geun-hye đi theo "trục châu Á" của Obama, mặc dù làm như vậy sẽ gây ảnh hưởng tiềm tàng tới kinh tế Hàn Quốc.
Trung Quốc quan tâm chặt chẽ tới hệ thống phòng thủ tên lửa của Mỹ. Khi Mỹ triển khai radar X-band thứ hai ở Nhật Bản vào tháng 10, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc là Hoa Xuân Oánh cho rằng: "Vài nước cụ thể ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương tiến hành triển khai phòng thủ tên lửa để theo đuổi an ninh đơn phương không có lợi cho ổn định và lòng tin chiến lược của khu vực, cũng không có lợi cho hòa bình và ổn định của khu vực Đông Bắc Á".
Bài viết cho rằng, Trung Quốc đang áp dụng các thủ đoạn làm suy yếu ảnh hưởng của Mỹ ở châu Á như dành ưu đãi kinh tế cho các nước xung quanh. Hiện nay, Trung Quốc là đối tác thương mại lớn nhất của Hàn Quốc, tháng 11, hai nước Trung-Hàn đã đạt được thỏa thuận thương mại tự do mang tính tạm thời, tăng cường hợp tác với Hàn Quốc.

Binh sĩ Ấn - Trung đối đầu

Binh sĩ Ấn - Trung đối đầu tại vùng tranh chấp

Lính Trung Quốc lại bị cáo buộc “xâm nhập lãnh thổ Ấn Độ” nhưng phải rút lui sau cuộc đối đầu kéo dài 3 giờ đồng hồ.

Binh sĩ Ấn - Trung đối đầu tại vùng tranh chấpBinh sĩ Ấn Độ được yêu cầu cứng rắn hơn với lính Trung Quốc - Ảnh: Indiadefence.com
Vụ việc xảy ra vào ngày 16.12, nhưng đến hôm qua mới được truyền thông Ấn Độ công bố rộng rãi. Cụ thể, tờ The Times of India (TOI) dẫn một số nguồn tin từ Bộ Nội vụ Ấn Độ cho hay binh sĩ của Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc (PLA) đã xâm nhập khu Chushul thuộc vùng Ladakh đang do New Delhi kiểm soát. Khi nhận tin báo, các lực lượng Ấn Độ lập tức được triển khai đến Chushul và hai bên gườm nhau trong khoảng 3 giờ đồng hồ trước khi lính Trung Quốc rút lui.
Trung Quốc lập mạng lưới quan sát biển trước năm 2020
Ngày 19.12, tờ China Daily đưa tin Cục Hải dương quốc gia Trung Quốc công bố kế hoạch lập mạng lưới quan sát biển trước năm 2020 nhằm bảo vệ cái gọi là lợi ích biển của nước này. Mạng lưới bao gồm trạm radar, vệ tinh và trạm quan sát cảnh báo sóng thần sẽ bao phủ các vùng nước gần bờ, vùng biển xa và vùng nước địa cực. Thông tin trên được đưa ra trong bối cảnh Trung Quốc ngày càng có nhiều hoạt động nhằm củng cố tuyên bố chủ quyền phi lý của họ ở biển Đông, gây nhiều quan ngại cho khu vực và thế giới.
“Tình hình khá căng thẳng, có thể nói hơi quá một chút là đạn đã lên nòng”, nguồn tin giấu tên cho biết. Theo nhận định của phía Ấn Độ, vụ xâm nhập lần này khởi phát tương tự lần giằng co hồi tháng 9.2014, khi người dân 2 bên giới tuyến tranh cãi về quyền sử dụng một vùng rộng khoảng 40 km2.
Sau đó, PLA “xua lính xâm nhập lãnh thổ Ấn Độ” để ủng hộ người dân Trung Quốc, dẫn đến một giai đoạn căng thẳng dâng cao và khiến 2 bên tổ chức 4 cuộc họp khẩn và nhất trí giữ nguyên hiện trạng.
Ngoài ra, vụ việc hôm 16.12 xảy ra khi nhiệt độ ở Chushul đang ở mức -300C. Một quan chức Bộ Nội vụ Ấn Độ cho rằng “với điều kiện thời tiết khắc nghiệt như thế mà lính Trung Quốc liên tục xâm nhập lãnh thổ. Điều này cho thấy họ cố tình chọc giận chúng ta”.
Theo TOI, Ấn Độ đang ra sức tăng cường khả năng ứng phó ở khu vực biên giới đang tranh chấp giữa lúc “Trung Quốc ngày càng hung hăng”. Tờ báo dẫn một số nguồn tin từ Bộ Quốc phòng Ấn cho hay các lực lượng của nước này được yêu cầu chủ động và cương quyết hơn khi đối đầu với PLA.
Do đó, các binh sĩ Ấn Độ đang tuần tra hằng ngày ở các địa điểm nhạy cảm và trong tư thế sẵn sàng nhanh chóng can thiệp khi cần. “Trước đây, lính Trung Quốc xâm nhập sâu vào lãnh thổ Ấn Độ mới bị đẩy lùi, còn bây giờ họ bị chặn ngay tại biên giới”, một quan chức cho biết.
Bắc Kinh chưa có phản ứng về các thông tin trên nhưng các chuyên gia nhận định cáo buộc mới từ New Delhi cho thấy căng thẳng Ấn - Trung vẫn chưa giảm bất chấp thỏa thuận hợp tác phòng thủ biên giới đã ký cuối năm ngoái.
Văn Khoa