Sống ở Hoàng Sa
Tàu ĐN-926 đến gần đảo Tri Tôn (Hoàng Sa, TP. Đà Nẵng), dập dềnh thả. Thảo, thuyền trưởng 926 buộc chặt áo phao, quàng thêm mấy lượt túi ni lông cho bao đồ nghề máy móc.
![]() Tàu Hải cảnh Trung Quốc chắn ngay trước mũi tàu KN-767, không cho di chuyển |
Anh hét lên trong gió chiều ù ù: “Anh là phóng viên duy nhất được cử xuống tác nghiệp dài ngày cùng biên đội tàu Kiểm ngư (KN) Vùng 4!” và xốc nách tôi đẩy mạnh sang mạn tàu KN 767 đang nghiêng ngả, thụp xuống trồi lên giữa mịt mù sóng gió, đúng tích tắc 2 mạn tàu ngang nhau. Thoắt cái, tôi đã trong vòng tay những kiểm ngư viên tàu KN-767 và bắt đầu gần chục ngày sống, làm việc ở Hoàng Sa.
Chống phun nước bằng... đệm giường
Thuyền trưởng KN-767 Đinh Hữu Đoan, 35 tuổi, quê gốc An Dương, TP. Hải Phòng nhưng đang sống tại TP. Nha Trang. Nắng Hoàng Sa rát rạt như thế, nhưng Đoan vẫn trắng như con gái. Đặc điểm mang chất “dân biển” là đôi mắt thâm quầng do thiếu ngủ và bàn tay chai sạn, quá quen với việc quay vô lăng lái tàu. Hỏi chuyện, Đoan kể: “Căng thẳng lắm! Cả ngày lẫn đêm, tàu Trung Quốc áp sát tàu ta, không cảnh giác là họ phun nước, đâm va cản phá!”.
Không chỉ Đoan mà mọi cán bộ, thuyền viên tàu KN-767 và 4 tàu trong biên đội (KN-766, KN-768, KN-769, KN-770) luôn ở trong tình trạng căng thẳng, ngay từ ngày đầu tiên (3.5) xuất phát từ Vùng 4 Cam Ranh ra Hoàng Sa làm nhiệm vụ ngăn chặn Trung Quốc đặt dàn khoan Hải Dương - 981 (Haiyang Shiyou - 981) trái phép.
Cả tàu, ngoại trừ số làm việc trong khoang máy, còn lại đều thay nhau trực ca, suốt 3 tiếng đồng hồ liên tục và bất luận là ngày hay đêm, cứ có lệnh cơ động vào gần giàn khoan là 100% quân số lại sẵn sàng ở các vị trí. Đã vậy, các tàu hải cảnh, hải giám Trung Quốc liên tục kè theo tàu, ngày vài lần lao đến cản phá, đâm va khiến khẩu lệnh của thuyền trưởng Đoan: “Toàn tàu chú ý, đối phương chuẩn bị khiêu khích, các vị trí sẵn sàng đối phó!” trở thành quen thuộc với mọi người. Sự “đối phó” trên biển Hoàng Sa, cứ tưởng to tát hóa ra rất bình thường: Đóng các cửa sổ phòng ở, cửa ra ngoài mạn tàu để không bị phun nước vào phòng; tắt ra đa; buộc các tấm đệm ngủ ngoài... cửa kính khoang lái và thu dọn quần áo, bát đĩa phần bếp phía boong sau.
|
Mỗi ngày 2 - 3 lần đâm va
Buổi sáng 12.5, khi tôi chính thức là “thành viên” của tàu KN-767,
toàn biên đội nhận nhiệm vụ từ tàu chỉ huy 926: “Tiếp cận giàn khoan!”.
Trong khi thuyền trưởng Đoan điều khiển con tàu dẫn đầu đội hình, chính
trị viên Đặng Đình Tín lụi hụi lấy ra 2 khẩu hiệu tuyên truyền bằng 2
thứ tiếng Anh - Hoa treo 2 bên mạn tàu và thi thoảng thò đầu vào khoang
lái góp chuyện với ca trực đang nhấm nháp cà phê, bình thản nhìn ở ngay
phía xa, hàng chục tàu to Trung Quốc cuống quýt lao đến, hụ còi ầm ĩ mặt
biển.
Cốc cà phê chuyền tay nhau vừa cạn, cũng vừa lúc tàu hải cảnh 2401 to
như tòa nhà 4 tầng lao đến chắn trước mặt, vòi phun nước tự động trên
nóc quay vòng vòng đe dọa. Cạnh đó, tàu hải cảnh 21101 tải trọng 2.500
tấn cũng tăng tốc, lượn vòng quanh tàu KN-767 chỉ 450 tấn.
Lời qua tiếng lại khoảng 15 phút, tàu Trung Quốc xịt khói đen lao
thẳng vào. Thuyền trưởng Đoan đanh giọng: “Chúng nó lại phun nước!”. Vừa
dứt lời, cả khoang lái rung rầm rầm bởi 2 vòi nước trút cả khối nước
biển xuống tàu, cửa kính ngoài mù mịt những nước là nước. KN viên Đặng
Văn Hà thò đầu ra ngoài cửa, làm “ra đa sống” dẫn đường cho thuyền
trưởng Đoan bẻ lái, lách qua gọng kìm của 2 tàu hải cảnh, vọt ra ngoài
biển nước, để lại 2 con tàu to đùng ngắc ngứ cua gấp đuổi theo. Thấy tôi
lướt thướt ôm túi ni lông đựng máy ảnh, thuyền phó Nguyễn Thế Hùng Dũng
cười phớ lớ: “Mỗi ngày 2 - 3 trận thế này là thường. Anh cứ quay chụp
thoải mái!”.
Quả thật, ngay buổi trưa hôm ấy, khi chúng tôi đang ăn cơm, 3 tàu hải
cảnh Trung Quốc lại lao đến đe dọa xịt nước và buổi chiều, vẫn 3 con
tàu quen thuộc chắn trước, kè bên hòng dìm KN-767 trong biển nước mặn,
nhưng với sự nhanh trí, bình tĩnh của thuyền trưởng Đoan, lính Trung
Quốc trên các tàu đành chưng hửng, hạ vòi rồng và xịt nước... xuống
biển.
Ông Vũ Đức Tạo, chỉ huy biên đội tàu KN Vùng 4 thống kê: “Trung bình
mỗi ngày, các tàu hải cảnh, hải giám, hải tuần Trung Quốc tấn công biên
đội 2 lần. Ban đêm, họ dùng đèn pha công suất lớn chiếu thẳng vào buồng
lái, hòng làm tê liệt thị lực của người lái!” và liệt kê: “Tất cả 6 tàu
trong biên đội đều bị hư hỏng do tàu Trung Quốc bắn nước, đâm va. Đặc
biệt nặng là tàu KN-766, KN-770. Nhưng anh em vẫn quyết tâm bám biển!”.
Tàu KN-767 là tàu dân sự làm nhiệm vụ chấp pháp trên biển, nên mọi
trang thiết bị đều đơn giản đến mức tối đa. Tàu bé, thuyền viên đông nên
việc đảm bảo ăn ở sinh hoạt, có những điều kinh ngạc đến không tưởng.
![]() Chuồng gà “độc nhất vô nhị” trên các con tàu kiểm ngư, cảnh sát biển đang làm nhiệm vụ tại Hoàng Sa - Ảnh: M.T.H |
Hôm mới lên tàu, nhìn bảng nhắc nhở: “3 ngày tắm 1 lần”, tôi gật gù:
“Bên tàu 926 cũng vậy!”, khiến KN Nguyễn Hoàng Nhân, sinh năm 1995, quê ở
Vũng Tàu cười: “Khẩu hiệu ấy cũ rồi, giờ 5 ngày mới được tắm 1 lần!”.
Quản lý Trần Văn Thường, quê Ba Vì, Hà Nội nghe vậy phân bua: “Từ khi
nhận lệnh đến lúc xuất phát, chỉ trong vòng 2 tiếng đồng hồ, chuẩn bị
đến mức tối đa mới đầy đủ xăng dầu, nước ngọt và thực phẩm vậy đấy!”.
Hơn các tàu khác trong biên đội, quản lý Thường vốn tính cần cù chịu
khó, làm sẵn chuồng nuôi gà vịt ngay boong sau với “quân số” gần 30 chú,
suốt ngày đêm kêu oang oác. Cả nửa tháng trời trên biển, thịt rau cạn
dần. Thêm chuyện lính Trung Quốc cứ nhăm nhăm coi chuồng gà là “mục tiêu
thứ 3” sau máy tàu, buồng chỉ huy, khiến 1 số gà vịt dính nước mặn, lăn
quay ra chết. Những ngày tôi ở tàu, quản lý Thường cứ mỗi ngày thịt 1
chú gà hoặc vịt, kho mặn làm thức ăn cả ngày. Máy trưởng Dự bảo: “Nếu có
thêm mấy tiếng chuẩn bị và lính Trung Quốc không cố tình phá hoại...
chuồng gà, là để đấy nghe chúng gáy, cho đỡ nhớ quê xa!”...
Hôm chia tay KN-767 lên tàu CSB-4032 trở về đất liền, cả tàu ùa hết
ra boong trước nắm tay tôi dặn dò, hẹn ngày gặp lại. Tất cả họ, đều đầu
trần chân đất và áo quần lấm lem do tư trang bị vòi rồng Trung Quốc thổi
bay, thiếu nước ngọt giặt giũ, nhưng ai cũng hẹn: “Ra nữa với anh em
ngoài này nhé! Khi nào bên kia họ rút, chúng ta mới hẹn gặp trong đất
liền!”.
Tàu CSB-4032 tăng tốc, tôi không dám vẫy tay chào họ, bởi sợ ngay
chính bản thân mình sẽ khóc. Khóc, vì thấy mình quá bé nhỏ trước những
sự hy sinh - cống hiến của những con người trẻ tuổi, ở ngay chính địa
đầu Tổ quốc: Hoàng Sa. Sống một lần trong đời, sao cho đáng sống - câu
nói bất hủ của thời trước đang thầm thì thành lời thề thực tại, trong
đầu mỗi người con kiểm ngư, cảnh sát biển, trên biển Đông, những ngày
nóng bỏng này.
Mai Thanh Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét