Mưu đồ nham hiểm của Trung Quốc là tạo một cuộc chiến "nhỏ"
(GDVN) - Trung Quốc đang chơi trò chơi tổng bằng không, muốn tiến hành
một số cuộc chiến nhỏ mà Mỹ không đáng để tham gia, buộc các nước láng
giềng liên kết với nhau.
![]() |
Tháng 11 năm 2013, Trung Quốc đơn phương lập ra Khu nhận biết phòng không biển Hoa Đông, gây sóng gió cho khu vực |
Tờ "The Financial Times" Anh ngày 28
tháng 5 đăng bài viết nhan đề "Trung Quốc 'ra tay trước' với Mỹ, Trung
Quốc ngốc nghếch hay thông minh?" của tác giả David Pilling. Bài báo cho
rằng, hành động làm láng giềng nổi giận của Bắc Kinh đã trở thành vấn
đề chính sách ngoại giao gây tranh cãi.
Những ví dụ khẳng định Trung Quốc thật
ngốc nghếch có rất nhiều, mấy tuần gần đây, Bắc Kinh đồng thời "khai
chiến" với Việt Nam, Philippines và Nhật Bản. Nói tóm lại, Trung Quốc
hầu như do bức bách sự liên kết của láng giềng mà gặp sai lầm. Tất cả
những dấu hiệu của “ngoại giao nụ cười” của Trung Quốc đã tắt.
Brad Glosserman, Trung tâm nghiên cứu
chiến lược và quốc tế Mỹ cho rằng, Bắc Kinh gây ra loại phiền phức này
"khiến cho người ta khó hiểu". Ông đặt câu hỏi trên tạp chí "The
National Interest" Mỹ rằng, Trung Quốc, nước đang đối mặt với rất nhiều
vấn đề kinh tế và xã hội tiềm tàng, tại sao còn phải làm như vậy?
Giáo sư Hugh White, nhà nghiên cứu chiến
lược Đại học quốc gia Australia lại có một quan điểm khác. Ông cho
rằng, không nên ngạc nhiên về hành động của Trung Quốc. "Đây là trò chơi
tổng bằng không, nếu Trung Quốc sở hữu nhiều quyền lực và sức ảnh hưởng
hơn, Mỹ sẽ phải nhượng quyền" - ông nhận định.
“Trung Quốc muốn gây ra một số cuộc chiến nhỏ”
Trò chơi này là không “đối đẳng”, giống
như thực lực quân sự của hai nước, mặc dù không thể so sánh được với tàu
sân bay Mỹ, nhưng Trung Quốc có thể dùng tên lửa để bắn chìm tàu sân
bay. Để duy trì hiện trạng, Mỹ cần đề phòng nhất cử nhất động của Trung
Quốc, trong khi đó Mỹ không làm được điểm này.
Trung Quốc chỉ cần gây ra một số cuộc
chiến tranh nhỏ trong đó Mỹ không tham gia là được và Trung Quốc có thể
giành “chiến thắng”. Ở đây, vạch ra một Khu nhận biết phòng không, ở kia
hạ đặt một giàn khoan... Đương nhiên, ngài Barack Obama có thể vạch ra
"giới hạn đỏ". Nhưng, chính điều ông ý thức được ở Syria là, đặt ra
"ranh giới đỏ" cũng sẽ rất khó khăn.
Cho nên, Bắc Kinh đang từng bước tạo ra
một “hiện thực mới” ở trên biển hoặc trên không. Trung Quốc thông qua
mỗi một sự kiện như vậy để gây thách thức cho Mỹ. Có đáng đánh một trận
vì một chiếc tàu cá của Việt Nam không? Không đáng. Vì một bãi cát của
Philippines? Một hòn đảo nhỏ không người ở? - bài báo bình luận.
Nhìn vào ngắn hạn, loại sách lược này
rất có thể buộc các nước láng giềng của Trung Quốc liên kết lại với nhau
hoặc dựa nhiều hơn vào mặt trận do Mỹ lãnh đạo. Nhưng, nếu Trung Quốc
đang thay đổi cảm nhận và hiện thực của khu vực này thì không quan trọng
nữa.
Nghe nói, các nước ASEAN đang áp dụng
lập trường thống nhất hơn. Nhưng, đến nay cũng chỉ nói mà thôi. Các nước
ASEAN phân thành 2 "phe" - các nước Philippines, Việt Nam có tranh chấp
với Trung Quốc và các nước không có tranh chấp với Trung Quốc như Thái
Lan, Campuchia. Cho nên, các nước ASEAN thống nhất hành động hầu như rất
xa xôi.
Trung Quốc đang chứng minh với láng
giềng rằng, ngăn chặn sẽ không có hiệu quả, và đừng trông chờ vào Mỹ bảo
vệ họ. Nếu Trung Quốc toại nguyện, các nước láng giềng của Trung Quốc
và Mỹ sẽ phải thừa nhận hiện trạng khó có thể tiếp tục. Đây là một chiến
lược nguy hiểm, nhưng cũng là một chiến lược "khôn khéo".
Trên đây là toàn bộ nội dung bài báo
dưới góc độ cá nhân tác giả, đáng để nghiên cứu suy ngẫm về Trung Quốc
trong giai đoạn mới. Qua đó, cho thấy được bản chất thực của Trung Quốc
như thế nào và các nước cần cảnh giác, đưa ra các chiến lược và biện
pháp ứng phó phù hợp.
![]() |
Trung Quốc đang tìm cách cưỡng đoạt bãi Cỏ Mây (thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam), hiện do Philippines kiểm soát. |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét